Bởi vì cùng với số lượng thời gian đó, bạn có thể làm việc và trở nên giàu có. Nếu tinh mắt, cháu có thể nhìn thấy làn khói bốc lên từ ngọn lửa vĩnh cửu ở trên đỉnh nóc của nó. Tất nhiên số tiền họ vay không được nhiều hơn trị giá tài sản của họ, để nếu cần, họ sẽ bán đất đai, các đồ trang sức quý báu, lạc đà hoặc những vật dụng khác để trả nợ.
Với hệ thống này, họ đã làm khô cạn vùng đầm lầy rộng lớn nằm gần các con sông Euphrate và Tigris để biến chúng thành những vùng trồng trọt màu mỡ. Nhưng nếu trật, thì hẳn nhiên chúng ta thua đứt. Nói xong, ông Arad rút mảnh đất sét từ trong cái áo choàng ra, trên đó có khắc rõ số tiền chuộc ông, rồi nâng lên khỏi đầu và ném mạnh xuống.
Một số người khác thì cay cú, bởi vì họ cho rằng với sự giàu có như thế, ông Arkad nên chia sớt chút ít của cải cho những người bạn không được may mắn như ông. Rồi đến đời cháu của chúng ta nữa … Tất cả chúng phải cam chịu cuộc sống nghèo khó ngay giữa những kho vàng của thành Babylon này ư? Chẳng lẽ chúng ta cam tâm để con cháu của mình sống bằng những bữa ăn chỉ có sữa chua và các thức ăn tồi tàn hay sao? - Nếu gặp ông ấy trong đêm tối, tôi sợ không kiềm nổi lòng tò mò muốn sờ vào túi tiền của ông ta, xem nó lớn như thế nào…
- Chẳng lẽ chúng cũng nối gót sự nghèo khổ của cha chúng sao? Chúng cần có nhiều tiền để sống tốt hơn. - Vậy con hãy làm theo lời khuyên tốt đẹp của cha ngay bây giờ đi. Đối với họ, cuộc sống không có niềm hy vọng.
- Chúng ta hãy đến gặp Arkad ngay ngày hôm nay. Tôi sẽ bày cách cho bạn làm thế nào để có được một ngày nghỉ ngơi thoải mái. - Túng bấn ư! Tạo sao trời đất lại phạt cậu hoài thế nhỉ? Cậu không thể vay tiền của tôi rồi sau đó mỗi lần gặp tôi, cậu lại viện lý do túng bấn nên chưa thể trả nợ được.
Trong đoàn lữ hành đó có một chàng trai trẻ. Không biết đứa nô lệ này có thể dắt được lạc đà không? - Sau này, con mới biết, đó chỉ là một âm mưu nhằm lừa gạt tiền bạc của những người chân ướt chân ráo mới đến như con.
Với tài sản của tôi, các bạn nghĩ tôi sẽ mua được tất cả mọi thứ mình muốn sao? Đó là một suy nghĩ sai lầm. Nhưng cái xác không hồn của anh ta nhắc ông nhớ đến một kết quả thảm hại. - Cháu đã tổ chức một buổi tiệc thịnh soạn và mời rất nhiều người tới dự.
Con thấy mình là người thật diễm phúc đã được cha truyền thụ cho những kinh nghiệm quý báu ấy: - Ngày hôm nay có bao nhiêu người trong số các bạn mang túi tiền xẹp lép? Trong ánh sáng lập lòe của ngọn lửa đốt bằng những bụi cây khô ở sa mạc, những gương mặt rám nắng ánh lên một niềm thích thú trước câu hỏi của ông già Kalabab thông thái.
Điều mong ước của ta là làm thế nào để Babylon trở thành một vương quốc giàu có nhất thế gian, và để thực hiện được điều đó thì vương quốc của chúng ta phải có nhiều người giàu có. Trong khi anh ta là người ham làm việc, anh ấy sẽ bị gãy xương sống do phải khuân vác gạch đấy! Vì vậy, bằng một chút khôn ngoan tôi đã nhận định rằng, nếu muốn đạt được thành công, tôi cần phải có thời gian và học hỏi thêm kinh nghiệm sống.
– Bansir trầm ngâm lên tiếng. Sau này nếu có cơ hội thuận lợi, các anh nên mạnh dạn vận dụng những quy luật quý giá này vào công việc kinh doanh để làm giàu cho bản thân và đất nước chúng ta. Chứng kiến cảnh tượng ghê rợn đó.