Cuộc sống của tôi bỗng chốc trở nên khốn đốn và tồi tệ. - Những kẻ đó muốn nói gì khi bảo nhà vua đang chờ chúng ta trên các tường thành? Cũng vì những lý do đó, một số người bạn thuở niên thiếu của ông Arkad tìm đến và nói rằng:
Vậy thì, kính thưa tất cả quý vị, nếu muốn có một cái tên chung để gọi người cố tình né tránh hoặc không chịu làm việc nhằm đem lại lợi ích cho bản thân anh ta, thì các bạn gọi người đó là gì nhỉ? Nghe đến đây, ông Arkad không nhịn được nên đã cười lớn. Bansir - người đóng xe ngựa ở thành Babylon – đang hết sức chán nản.
Vừa mỉm cười khoát tay chào những thực khách khác ở trong quán, Dabasir vừa nói với Tarkad: - Túng bấn ư! Tạo sao trời đất lại phạt cậu hoài thế nhỉ? Cậu không thể vay tiền của tôi rồi sau đó mỗi lần gặp tôi, cậu lại viện lý do túng bấn nên chưa thể trả nợ được. Nhưng nó cũng đủ để biến một kẻ chăn cừu mướn thành một người cho vay tiền đấy cháu ạ! – Ông ta đáp lại.
Đó là công trình xây dựng bức tường thành rộng lớn bao bọc vương quốc. Tôi thường mang những bó thảm lớn, loại đẹp nhất theo ông chủ đến nhà Nomasir để bán cho ông ấy. Thật lòng, ông không thích tiếp xúc với những kẻ thô lỗ và tàn bạo này, nhưng ông cũng nhận thấy họ là những khách hàng lớn, thường mua một lúc nhiều bánh chứ không chỉ một vài cái như những người khác.
- Chỉ may mắn một điều là tôi có tham vọng làm giàu trước khi gặp ông Algamish. Những lời khuyên đó có giá trị bằng số tiền bạn chuẩn bị đầu tư đấy. Để làm khiên, mỗi năm ông Aggar đều phải mua đồng từ những người phương xa mang đến bán.
Theo kinh nghiệm của tôi, trước khi bắt tay vào một công việc nào đó, tốt nhất các bạn phải tìm hiểu cẩn thận về công việc ấy và luôn nhớ rằng, mỗi một quyết định đều đòi hỏi sự an toàn cho số vốn của bạn. Chúng tôi quyết định sẽ chuyển nhà đến một nơi khác làm ăn sinh sống. Cho đến một hôm, ông ấy thất thểu tìm tôi cho biết, gia sản của ông đã khánh kiệt.
Ông hết sức mừng rỡ, vì từ đây ông ta đã có những đồng tiền riêng của mình. Lúc đó, người nông dân cố ý trở lại chuồng để lắng nghe. Bansir - người đóng xe ngựa ở thành Babylon – đang hết sức chán nản.
Bầy lạc đà nằm dài trên cát, đang nhai lại một cách thích thú số thức ăn ban chiều, thỉnh thoảng có con phát ra những tiếng kêu khàn khàn đứt quãng. - Trong đoàn hầu như ai cũng như thế cả. Cậu nghĩ như thế nào, Tarkad? Cái dạ dày trống rỗng của cậu có làm cho đầu óc của cậu sáng suốt hơn không? Cậu có sẵn sàng lấy lại uy tín và lòng tự trọng của mình không? Cậu đã nhìn thấy giá trị thật của cuộc sống chưa? Cậu có mong ước trả hết các món nợ của mình và trở thành một con người đáng kính ở Babylon không?
Ông bàng hoàng nhận ra đó chính là Kẻ cướp biển ngày trước. Tôi sẽ không nói về vàng nữa mà nói về chính bản thân của các bạn, vốn đã từng trải qua những thành công hay chuốc phải những thất bại trong cuộc sống. Mặc dù sử dụng ngôn ngữ của các bạn không thành thạo lắm, nhưng tôi rất muốn gọi đúng tên người bạn thương gia vừa rồi.
Số vàng anh tích lũy được, liệu có cách nào để nó sinh lợi thêm cho anh không? Họ cư ngụ trong một lãnh thổ có các tường thành bao bọc. Vì đối với những trường hợp này, rất có thể họ không có tiền để trả nợ cho anh đâu.