Hôm nay nó lại đến báo với bác là cháu không đi học cả buổi. Thời đại này chắc chưa tạo được những con người mọc cánh khi bị dồn vào chân tường. Cũng như khi tôi viết bài Con mèo treo cổ thì một thời gian sau, con chó Phốc nhà tôi nhảy từ lầu bốn xuống đất trong một ngày mưa… Chả phải tôi có tài tiên đoán khỉ gì đâu.
Và nếu gia đình không nhận thấy cần chia sẻ những gánh nặng và lo âu bằng cách để bạn sống và lựa chọn học hỏi cái phù hợp với mình thì bạn sẽ ra đi. Vận động điên cuồng và đầy khao khát. Viết thế đủ chưa nhỉ.
Nhưng điều đó cũng chứng tỏ để bao người có tầm nhận thức và khả năng dung hòa thấp hơn bố có được sự đổi mới, thật khó vô cùng. Để họ thấy bị bao trùm và phải nỗ lực để xé cái màng nhầy ấy ra. Và người lấy lần thứ nhất lại thêm dằn vặt.
Chị mặt nhàu đợi lâu nói: Thôi cảm ơn, sốt ruột. Chưa đến tuổi để vô vi vô vị. Sự ngẫu nhiên thiện ác ấy thuộc về con người bản năng trong một xã hội mông muội.
Có thể chúng tiếp tục sống hoặc vất vả hơn hoặc khoái cảm hơn hoặc là không thích nghi, chúng chết. Ai có thể giữ được tuổi trẻ nếu bản thân họ không tự giữ mình. Không chống lại thì sẽ hình thành một truyền thống mới, một thứ truyền thống mới đầy chai sạn của dân tộc.
Đi trên cầu, em hỏi: Mặc thế này không lạnh à? Nó bảo: Lạnh thì sao. Mà người có trả thì chưa kịp đến tay mình, biết đâu người khác đã cướp đi. Giả dụ được cá to ta thả hay ta rán đây? Thế nào là cá to? Ta không biết.
Giai điệu ấy ngân lên thường xuyên trong lúc tôi và thằng em ngồi xem hai trận bán kết Thái Lan-Mianma, Việt Nam-Malaysia. Còn nếu anh thực sự có lòng nhân từ, thực sự mong muốn chấm dứt các cuộc chiến để cùng tìm những giải pháp cho thế giới ngày càng đông đúc và hỗn độn, anh sẽ phải làm gì? Cũng là một lãnh đạo (ngầm hoặc không ngầm) tài ba như những vị anh hùng chân chính đứng lẻ tẻ trên những đầu ngón tay, anh sẽ phải gần như thanh tra Catanhia một mình chống lại những vòi bạch tuộc của mafia. Sau rồi sẽ tàn sát lẫn nhau để có một kẻ bá chủ duy nhất.
Hai là bạn viết cái chuyện này. Nhà văn vội vàng quệt nước mắt. Khoảng hai chục đứa thì chúng lại tạnh.
Đó là yêu cầu phải có can đảm thay đổi để phù hợp với tinh thần thời đại. Sớm nay, thấy bạn (dùng chiến thuật) ngồi thừ trên giường. Lại còn nhiều chuyện đầy gian nan khác.
Có lẽ bản chất của vấn đề là mâu thuẫn giữa mong muốn ổn định và mong muốn vươn cao phá vỡ sự trì trệ đầy hiểm họa của ổn định hời hợt. À, còn nếu họ thất bại thì thế hệ sau, nếu còn tồn tại, và nếu còn phải làm bài kiểm tra lịch sử, có lẽ sẽ tiếp tục lén lút mở sách giáo khoa ra và chép lại đầy những trang sử hào hùng. Như đã nói, độc giả rất lười tìm đọc sản phẩm chưa có thương hiệu.