Và ở đó sẽ không có ai biết được tôi đã từng là một người nô lệ. Vì vậy, tôi xin đề nghị mọi người hãy thảo luận vấn đề “Làm thế nào để thu hút sự may mắn?” với mục đích tìm hiểu những cách thức để thường xuyên có được sự may mắn. Ông hãy lấy lại tình cảm và suy nghĩ của một người tự do, đồng thời hãy hành động như một con người tự do và đạt được sự thành công giống như thế! Hãy quyết định theo những điều mà ông c thấy thích nhất và phải cố gắng thực hiện.
Tôi là người sở hữu rất nhiều vàng. Tiếp đến, các bạn kiểm soát những khoản chi tiêu của mình để bảo đảm rằng, tiền được bỏ vào nhiều hơn khi lấy ra. Và bởi vì tôi biết cách đạt được điều đó nên nhà vua đã yêu cầu tôi truyền dạy cho tất cả các bạn.
Một buổi chiều nọ, người nông dân nghe con bò đực phàn nàn với con lừa về công việc nặng nhọc của mình: Người này nhìn khắp người ông và ra lệnh cho ông phải đi theo. Thế là tôi quyết định phải tìm ra cách để làm giàu, và một khi tìm được rồi thì bắt bulàm, cần phải làm cho thật tốt.
Anh nên nhớ thuộc lòng câu nói này nhé! Bởi vì, nó cũng là bí quyết thành công của tôi đấy. Vì thế, họ thường dè xẻn việc chi tiêu, và trở nên túng thiếu trên đống tiền mà mình đang có. Vì thế, hàng năm tôi có một khoản lợi tức rất lớn, lớn đến mức chẳng bao lâu sau tôi được gọi là người giàu có nhất tại Babylon.
– Nhưng tại sao những cảm giác thú vị như thế lại khiến anh trở thành một bức tượng buồn xo và ngồi bần thần như vậy? - Nhưng tất cả số vàng mà chúng ta đã từng chi ra để thực hiện các công trình đó nay đi đâu cả rồi? – Nhà vua Sargon hỏi lại. Vì vậy, bây giờ tôi cảm thấy hết sức hoang mang.
Những nô lệ không còn bước nổi hoặc vì đuối sức mà vấp chân ngã xuống, sẽ lập tức hứng chịu ngay một trận mưa roi tàn nhẫn. - Không bao giờ! Nhưng tôi lấy làm ngạc nhiên là với tình bằng hữu gắn bó bao năm nay, có bao giờ anh nói với tôi về những điều này đâu, Bansir? – Kobbi kinh ngạc hỏi lại. Những phương cách làm giàu này vẫn còn giá trị hữu ích đối với giới kinh doanh, buôn bán ngày nay.
Con đừng bỏ qua bất cứ một chi tiết nhỏ nhặt nào nhé! Nhưng mặt khác, nó cũng mang lại nỗi lo sợ bị đánh mất hay b người khác lừa gạt. Hadan Gula ngồi thẳng người trên lưng con lạc đà và xúc động đáp lại:
Chồng tôi đồng ý cưới tôi chỉ vì món hồi môn đó, chứ không hề yêu thương gì tôi. Cháu có hiểu được không Hadan Gula? Những lời nói như thế rất có ý nghĩa đối với một chàng trai nô lệ, sống đơn độc giữa một vương quốc xa lạ và rộng lớn lúc bấy giờ. Đêm ấy, ông lo lắng quá nên không thể nào chợp mắt được.
Nó sẽ mang lại cho tôi nhiều thứ tôi cần như trang trại, gia súc, mùa màng… Một lát sau, bà thở dài và cất tiếng nói: Quốc vương đang mở yến tiệc trên hoàng thành, với món bánh mì bùn và xúp hành cho các vị đấy!
Ngay lập tức, người nô lệ mang vào ba túi da rất nặng. Nhưng có lẽ, công việc mà ông dự định thực hiện sẽ gặp rất nhiều khó khăn. Do quá lo lắng, ông ấy đã đưa ra mức giá rất thấp so với giá thông thường rao bán một con cừu.