Xnx Vn

Bố má đi vắng, chị gái ở nhà cầm chiếc bcs và hỏi tôi muốn “chơi” không

  • #1
  • #2
  • #3
  • Ông có thể bắt ông cụ chết theo cách ông thích. Ôi, cuộc đời của bác tôi. Chán ngán hơn rất nhiều so với hứng chịu sự thờ ơ của người dưng.

    Ừ, ta chỉ là cái miệng cô gái xinh xắn tóc vàng trong tivi kia đang đớp đớp cái đuôi con mèo nghệ thuật nằm trên nóc. Điều đó khiến họ làm cũ và vẩn đục nhau thay vì làm tâm hồn nhau thêm mới mẻ và trong lành. Chạy đi mua thì không có hứng.

    Bù lại, nó có một bàn chân hình hơi vuông, chính xác hơn là hình thang cân to bè. Tất cả mãi mãi là tất cả. Bạn không khinh rẻ mình vì bạn cố sống trung thực và linh hoạt với cái bạn biết và không ngừng muốn nắm bắt cái bạn không biết.

    Nó khiến ta sợ hãi và xa lạ. Họ cũng chả ngại chửi cầu thủ đội nhà lỡ sơ suất hay trọng tài bắt không hợp ý họ. Mấy hôm, ngủ đến 3 giờ chiều, đêm thì thức trắng.

    Ngôn ngữ cũng là một thứ vũ khí, một con dao hai lưỡi mà. Và phải đập xác xuống nền đá hoa lạnh buốt. Chúng thường là những việc vô danh và ít ai để ý thống kê.

    Nhưng tôi vẫn tin chúng ta có một lượng cái thiện cần thiết. Mà những điều đó cũng chẳng làm bạn rầu lòng. Anh họ tôi cũng làm cảnh sát, thi thoảng đến phường anh ấy chơi tôi có đọc thấy những điều Bác Hồ dạy lực lượng công an, cảnh sát nhân dân: …Đối với dân phải lễ phép hòa nhã… Trong công việc phải cần kiệm liêm chính… Vậy mà, ngay trước mắt tôi thôi, có một ông vừa bị giam xe, một chú gọi lên gác giải quyết, lúc sau, có chú xuống mở khóa cho ông ta về…

    Thấy máu cũng không dồn xuống đầu như mẹ bảo mấy. Hoặc có người vỡ mộng tươi đẹp. Chứ không phải hắn leo lên giời.

    Sau rồi sẽ tàn sát lẫn nhau để có một kẻ bá chủ duy nhất. Tôi gần như không cảm thấy hơi ấm bạn bè hay gia đình. Bạn chỉ biết mỗi đá bóng được khen hay và làm thơ như một thiên tài.

    Nhưng mẹ tôi ngồi đó, đưa khăn mùi xoa cho tôi. Tôi nào có muốn lấy nước mắt ra làm vật đấu giá, lúc đó tự nhiên khóc thì khóc thôi. Còn nhà hiện sinh thì thấy hiện sinh như mình (cái kiểu tự do hưởng thụ) thật sướng nhưng cũng thật ngắn ngủi bởi lắm rủi ro, muốn kéo dài ra.

    Chả nghĩ nhiều cho ai được. Cả nhà mong bác bỏ, cũng vì sức khoẻ của bác. Phải chăng sống là để phát triển nghệ thuật và làm nghệ thuật là để phát triển đời sống? Rồi những ý niệm chưa được đụng chạm đến tỏ ra hờ hững với những cái đã được bóc vỏ.

    THỂ LOẠI: Viet69
    TAG: vú to

    Phim liên quan

    THỂ LOẠI KHÁC
     Sitemap