Nhưng khi cả gan đơn độc chống lại xu thế đó thì cũng khó tìm thấy hơi ấm và sự thoải mái trong gia đình. Tôi có thể chấp nhận ngay án tử hình mà không cần tranh cãi, bào chữa. Còn quá nhiều cái bị hiểu sai về bản chất.
Là người làm bạn mệt nhất nhưng cũng là người bạn muốn thôi mệt nhất. Chúng đã quen hếch mặt với những sự khúm núm và dè dặt. Tôi bảo ông anh muốn nó sục thì bấm cái nút tròn bên trên thành bể.
Hai anh em kéo co vài lần bỗng bạn thấy mình không thấy mặt ông anh. Con mèo lại sán vào tôi. Bi kịch khởi sự từ đó, khi họ chung sống theo hai hướng khác nhau hoặc cùng hướng lệch lạc nhưng không biết.
Và nó được tái tạo chậm hơn cái được phát ra. Khoảng cách vô hình. Bao giờ cũng phải có vật thí mạng, làm đuốc sống châm lửa cho cuộc đấu tranh cho quyền sống, quyền làm người.
Vừa làm xong bài thơ đã quên ngay nên lúc nào cũng thấy đầu óc mình chẳng có cái quái gì. Bạn chui vào nhà vệ sinh nằm sâu hơn, bạn đóng cửa lại, nó nhảy tót lên tầng hai, xuyên qua tường, gỗ, qua vải rèm đuổi đến nơi và ngó bạn tè với cái cười hả hê xen giễu cợt. Lấy quần áo họ để sẵn và thêm một chiếc khăn bông xanh lá mạ.
Ông ta đốt vì chúng bổ ích. Nhưng tiếng gọi của họ át tiếng trả lời của nó. Có những loại người không hạnh phúc được, khi hèn.
Giá là ở một thời điểm khác, bạn cũng sẽ khó có thể không phấn chấn. Điều khiển người già bằng những nơi an dưỡng nhàn nhã. Bạn không coi đó là một nỗ lực sai lầm, huỷ hoại toàn bộ sự tự nhiên.
Còn lại, có bao giờ bạn thiên tài được với mình đâu. Rồi: Mình giúp nó cái này thì nó phải ơn mình thế này. Ở nhà bác, chị cả và chị út tôi biết là những người có thế giới nội tâm sâu sắc và thuần khiết, nhiều khi huyền bí.
Như Tần Thủy Hoàng chẳng hạn. Những cái cảm giác mà được coi là thực chất nhất của hiện sinh. Hì, tất nhiên nếu quí bà kia định sàm sỡ bạn thì lại là chuyện khác.
Và nếu ông chỉ đến đó có một mình thì có phải sướng không? Trong lúc trò chuyện, chúng tôi gặp một người quen nữa. - Tôi có một đề nghị với ngài-đôi mắt người đàn ông quẹt nên một tia ảo não nhân tạo.