Xét cho kỹ, nghệ thuật nào chỉ để tự mô tả hết. Rồi thì dông tố ghê gớm nổi lên. Chúng tôi rất lo bị người đời đãi chúng tôi như thường đãi những đứa trẻ mồ côi.
Sáng nay đẹp trời, ông nội đi dạo chơi đâu vậy?". Như vậy là theo thuyết định mạng rồi. Thì chính vì lo lắng quá, người có muốn sống thêm ngày nào nữa đâu! Tôi thường nghe má tôi kể: hễ ba tôi đi cho ngựa ăn, hoặc vắt sữa bò mà lâu không thấy trở lại, thì má tôi vội vả đi kiếm, sợ trông thấy xác chồng lủng lẳng ở đầu một dây thừng.
Có lẽ bạn phải thay hẳn những thói quen đã nhiễm từ trước tới giờ. Thỉnh thoảng ngó tới nó. Trước kia, hay tin đó tôi đã sợ và mà phát kinh động.
Loài người vong ân là điều rất tự nhiên; vậy chúng ta cứ mong có người đáp ơn ta thì chúng ta sẽ tự rước lấy nhiều nỗi đau lòng. Một khoa học mới nhất, khoa tinh thần bệnh học bây giờ cũng dạy những điều Chúa Giê Su đã dạy. Nhưng tôi không trốn đâu được hết.
Không đủ lực để sống theo mình "nguyên nhân sâu kín của các chứng bệnh thần kinh". Tôi cũng không biết tên nơi đó nữa, nhưng thấy cảnh tĩnh mịch yên ổn. Bey thì chắc đã phải nhịn đói.
Ông Lincoln liền lập tức hồi lệnh. Trong mấy tháng đông dài dằng dặc, chân tôi luôn luôn giá lạnh, và không bao giờ tôi tưởng tượng ở đời có người hai chân được ấm ráo trong mùa đông. Đã một tuần rồi, đêm đó tôi mới được ngủ say.
Bạn cho là lạ lùng ư? Xin bạn hãy nghe đây. 000 sinh viên giải quyết vấn đề rắc rối; và ông nói với tôi: "Sự hỗn độn là nguyên nhân chính của sự lo lắng". Có khi tôi ngạc nhiên về những lỗi lầm nặng của tôi.
Nếu không thì có lẽ tôi đã vùng vẫy, do dự để rồi đâm quàng đấm xiên dưới xô đẩy của tình thế. Tôi lo sợ lắm, viết di chúc rồi nằm đợi chết. Như vậy nghĩa là lính thuỷ có thể nhảy kịp xuống biển và phần rủi bị chết không lớn mấy.
Lòng trung thành, sự thẳng thắn, trí thông minh, sức học và tài chơi nhạc khí của ông đã làm cho thầy bạn mến yêu. Những nhà chữa bệnh thần kinh đều nói rằng công việc - nghĩa là luôn luôn có việc làm - là thứ thuốc an thần rất kiến hiệu. Trời và người trông thấy đều sẽ gớm!.
) Qui tắc đắc nhân tâm gồm trong câu "kỉ sở bất dục vật thi ư nhân", mà tất cả triết gia thời thượng cổ từ Thích Ca, Khổng Tử, Ki Tô. Định thức trên đã giúp ông H. Steel, những cuộc hội nghị của ông và các bạn đồng nghiệp thường kéo dài quá.