Trác văn Quân mặc quần áo vải chạy ra chạy vào chiêu đãi khách. Các đài truyền hình truyền thanh Nam Kinh quảng cáo chương trình này. Bọn rượu thịt thì nay hết rượu hết thịt bỏ đi tìm chủ khác bạn khác.
Xin bệ hạ hãy kể tội nó đã rồi sau mới giết cũng chưa muộn". Ngựa bốn chân còn vấp, huống hồ người sao chẳng có lúc lỡ lời Cho nên trong giao tiếp dễ xảy ra lỡ lời và là cội nguồn dẫn đến mâu thuẫn gay gắt, cần phải vãn hồi tình thế do lỡ lời gây ra. Họ bèn giải tỏa bằng cách làm ra vẻ tích cực công tác, loại hành vi này trong tâm lý học gọi là "phản ứng hình thành".
Còn sớ của Nghiêm Tung viết thì lời lẽ rất hợp lòng vua. bàn luận như nước chảy không ai bì được mà khi gặp việc phải ứng phó thì không chút tài cán. Muốn thỏa mãn điều kiện này thì lợi dụng hiệu quả phân tán có thể nói là phương pháp tốt nhất để gây ấn tượng mạnh.
Tính biểu hiện nổi bật nhất, khó che giấu nhất là ánh mắt chứ không phải ngôn ngữ, không phải động tác, không phải thái độ. Lưu Tể bảo mỗi cô cầm một đoạn cây sậy và nói: “ Ai không ăn cắp chiếc trâm thì đoạn sậy không dài ra. Nếu tiến tới một bước nữa tất sẽ dẫn tới xung đột trực diện quyết liệt.
Nhưng có một khuyết điếm là đã học năm thứ tư rồi". Cần phải nhìn thấu tâm lý lười nhác thì có thể dùng phương pháp tán thưởng nhiều lần công tác của họ, khiến cho anh ta không sợ phê bình và trừng phạt. Ví dụ khi làm việc với thượng cấp tất có thể hiểu nội tâm của thượng cấp.
Vị tướng nước Anh đã tự chế giễu Lời nói của bác nông dân trung niên tựa hồ không hiểu thường thức nhưng chỉ một câu đã đánh gục ngụy biện của hai anh Giáp, ất một cách rất hài hước. Suy lý càng hoang đường thì lời nói diễn đạt lại càng hài hước.
Đại đa số nhân dân đều ví lép kẹp, có vả sưng mặt cũng không thể trở thành người béo và cũng có người không thích làm ra vẻ trọc phú, cho nên cần căn cứ đặc điểm của mình mà tìm ra một kiểu cách riêng cho mình thì chưa chắc người ta dám xem thường. Lưu Bang tỉnh táo lại nhưng vẫn tiếp tục giả vờ nổi giận nói rằng: “Đại trượng phu đánh thành chiếm đất phải xưng vương sao lại Không nghi ngờ gì nữa, bắt kỳ ai cũng không thể thập toàn song khó lòng tránh khỏi nhược điểm.
Lúc bấy giờ quan trọng nhất là học được cách "bò dậy". * Không nên như một trọc phú vung tiền ban phát mũ cách chuồn khắp nơi. Cái chuôi của quân phiệt cát cứ Quí Châu là tội danh chống cộng bất lực của Vương Gia Kiệt.
Không, phải nói hy vọng tương lai mỗi bạn đều thành giáo viên tiểu học mẫu mực bởi vì hy vọng đó là hiện thực. Trong khi phát biểu ý kiến có thể dùng ngay ý kiến người phát biểu trước vào lời phát biểu của anh, múc nước trong ao người khác làm nên sóng trong hồ của anh vừa tiện lợi vừa thích thú. Đối với người hung hăng, bất chấp đạo lý, nếu cãi nhau với họ tất sẽ thiệt.
Ví dụ một con người đến khi lớn tuổi tất bị "tước" khả năng vinh quang. Bình mới đựng rượu cũ thì có nhiều cách đựng, nhưng then chốt là ở một chữ khéo. Một lần Hạ Ngôn theo hầu hoàng đế đi săn mà lại trực ban không đúng giờ khiến cho hoàng đế cả giận.