Bởi bạn coi đây là một tác phẩm nghệ thuật có sự phối màu ăn ý giữa nghệ thuật và đời sống. Có vẻ như sau khi xem phim về người ngoài hành tinh và cá mập trắng. Cũng chả phải nói ai cũng vứt một tí như thế thì xã hội này ra gì.
Chỉ một tiếng quát lại thôi, chúng sẽ run bắn vì bất ngờ. Bạn vừa chợp mắt, nói chính xác hơn là lịm đi, chừng 1 tiếng thì cảm thấy một cái gì đó dài dằng dặc làm mình khó chịu. Như người ta đốt vàng mã thôi mà.
Tớ biết đây là một anh chàng biết điều (dù cuối trận, bực quá, anh chàng chửi bậy mấy câu) và vì thế anh ta biết tự góp nhặt những hình ảnh hợp lí. Nhưng bạn muốn xin lỗi trước cho sự ngộ nhận và quảng cáo láo làm mất thời gian độc giả dành cho những cái hay ho khác nếu tác phẩm dở. Cũng chẳng nhớ được nhiều.
Nó còn có vô số uẩn ức và những cái khác. Cháu phải sống để tìm cho bà một thầy thuốc thật giỏi, một cô cháu dâu thật hiền. Hình như cũng hoàn toàn thôi đau.
Cố tìm lí do cho có lí do chứ có khi chả có lí do gì cũng thôi thúc phải viết. Nó không nên phá hoại khi lí trí của nó vẫn kiểm soát được hành động, không nên choảng nhau với những thằng vớ va vớ vẩn. Có nhiều cái không thanh toán được bằng lí trí.
Nó có nhiều thiệt thòi hơn tôi là tâm hồn thiếu những kỷ niệm sâu sắc về tình yêu thương, không được ông bà chăm sóc nhiều như tôi. Trên tầng, tôi nằm giường đọc một câu chuyện không vui. Nói chuyện làm ăn, chửi bậy, nguyền rủa nhoay nhoáy cả rồi.
Đó là một câu hỏi ngốc vì một khi còn sống và còn năng lực sáng tạo thì không thể tách rời đời sống và sáng tạo. Bạn xoay bên này thì ông anh nghiêng bên kia, như vô tình mà như giấu giếm. Bạn không muốn cãi lại.
Nhưng nhà văn không thấy thanh thản. Làm gì có lí do gì mà khóc. Những lúc đó, nếu ở nhà mình, bạn thường nhỏm dậy kiếm cái gì đó đọc hoặc viết cho đến rã rời.
Có điều bác che bóng khéo quá, cứ câu giờ cho đến hết trận đấu thì thôi. Lũ ý nghĩ đã đầy hộp sọ, không muốn vứt đi (có cái quả thú vị, vứt đi cũng phí). Nhưng nước mắt không nghe tôi.
Hoặc là các cậu chả thèm bận tâm giải thích làm gì, các cậu cứ ngẫu hứng. Ta không thích nổi cáu. Nhưng những thứ đó hơi hiếm.