Làm thế nào để tán tụng người khác đúng lúc cho người ta đội mũ cánh chuồn mà bị mọi người xỉ vả là vì ba nguyên nhân. Mời đối phương ra nước ngoài tham quan, khảo sát một vài tháng. Phương thức sửa sai bằng phấp thay cái sai này được toàn bộ quan chúng vỗ tay rào rào, nhiệt tình tán thưởng là điều tất nhiên.
Nhưng Mỹ lại tỏ ra vẻ Hoa hồng phải nhường cho cấp trên Xem ra cụ Tiền cũng không khó tính như lời đồn đại.
Nếu chúng tôi đồng ý. Có một người nghèo bị ốm, bệnh tình ngày càng nghiêm trọng, bác sĩ nói không có hy vọng gì nữa. Ông Giáp có hai người bạn là ông ất và ông Bính không ngờ hai ông này trở mặt thành thù.
Trực tiếp nói: "Anh có tiếng đồn như thế này như thê . chú bé này què thì cũng không vì vậy nó què. Một phương diện khác cũng giúp ta phán đoán được nhân tâm đó là thời gian.
Ông cũng biết nhiều người có câu hỏi như thế, hơn nữa bên dưới hàng ngàn cặp mắt đang chăm chú nhìn mảnh giấy trong tay ông chờ ông đọc lên. Đạo lý rất dễ hiểu số lần gặp nhau và mức độ thân cận nhau tỉ lệ thuận với nhau. Không đến mấy tháng quân địch bèn bị dẹp yên.
Dưới đây đưa ra hai ví dụ trong tình yêu, một ví dụ tích cực và một ví dụ tiêu cực. Cho nên có thể thấy, con hổ không phải chỉ là quan lớn, danh sĩ. Chỗ xảo diệu của biện pháp này là phải không động lòng, mặt không biến sắc xoay thuyền câu chuyện sang hướng khoe một bách tự nhiên.
Nếu cứ sa đà tán tụng mà không kịp thời vào đề việc chính thì không có ý nghĩa gì. "Hồ đồ hiếm có" xưa nay được tôn là đạo xử thế cao siêu Chỉ cần anh biết cách giả vờ ngu thì anh không phải là ngu mà là "đại trí nhược ngu” (trí lớn mà như ngu) làm người không nên cậy tài mà kiêu ngạo trước mắt mọi người. Ông không muốn đắc tội với các nhân vật quyền thế
Đó là người thích ra lệnh, là tư thế thường dùng khi gặp vấn đề quyền lực cụ thế. Dù cho một tên vô lại cũng không chịu để cho người khác mắng chửi vô lý, tự chúng nó cũng có lý dù là lý không đúng. Công ty nọ triệu tập hội nghị tổng kết cuối năm, chủ nhiệm phát biểu có sai sót, nói "Năm nay công ty ta mở rộng các đơn vị hợp tác, đến nay đã phát triển đến 10 đơn vị".
Như vậy uống một bình tặng một bình, quan hệ thắt chặt không bị lộ tẩy, há chẳng kỳ diệu sao? Còn sớ của Nghiêm Tung viết thì lời lẽ rất hợp lòng vua. Còn Lâm Đại Ngọc đốt thơ đoạn tình, tiết Bảo Thoa tác thành hôn lễ lại làm cho ta cảm khái nói không nên lời.
Thời Ngũ Đại có một ông tên là Vương Trạc có con làm quan lớn, có tiền. Thế là Chu Nguyên Chương đã bị lừa. Quản gia đứng ở cửa thấy Mạnh Luân đang ở đàng sau mọi người, không nuốt lời, dẫn bọn tiểu nô tài rẽ đám đông đến trước mặt Mạnh Luân cúi đầu chắp tay bái một bái mời Mạnh Luân vào phòng khách.