Dĩ nhiên, các đúc kết ngày nay có thể phong phú và chính xác cao hơn thời kỳ Watson, theo bước tiến của thời đại. Đó không chỉ là phép lịch sự, một kiểu đắc nhân tâm, mà là một phần chuyên nghiệp trong kinh doanh. Tom sau đó, với tư cách cố vấn, đã dùng lá thư này như là mẫu mực để thương thảo với chính quyền bang Ken- tucky và North Calorina để thiết lập chính sách công ty cho các bang.
Giữa lúc như vậy, ông đưa ra một quyết định kỳ lạ. Liệu người của muôn năm cũ có thể cho hậu thế hôm nay lợi ích gì? Các nhà máy của các nhà công nghiệp như Gen- eral Electric, General Motors, DuPont.
Nhưng Watson chỉ có thể gật đầu khi Tom cả gan thay luôn cả phương thức kinh doanh của cha: Thay vì cho thuê hãy bán đứt sản phẩm cho khách hàng. Chúng ta sẽ không nói về IBM. Ông cũng làm ủy viên ban quản trị của Đại học Columbia và trường Cao đẳng Lafayette trong nhiều năm.
Đồng phục, trong mắt Watson, đó là một dấu hiệu của lòng trung thành, một khối thống nhất và là một cách truyền thông hiệu quả với khách hàng. 3 năm đó, Watson được bầu làm chủ tịch hội đồng quản trị CTR, như Flint đã cam kết. ICC trong gần hai thập niên qua được kỳ vọng như một Hội Quốc Liên trong thương mại.
nói rằng, nơi thứ hai sau ngôi nhà của gia đình, nơi Watson thích đến ở là Homestead. Và các nhà công nghiệp Mỹ đã bán hàng cho cuộc chiến, đẩy mạnh nghiên cứu và vượt lên phi thường, bỏ xa thế giới còn lại. Đây là huân chương cao quý nhất của tổng thống Mỹ có thể trao cho một công dân.
Và một cách tự nhiên, họ cảm nhận được sứ mệnh phục vụ xã hội của doanh nghiệp. Đại học Columbia đang ở năm thứ ba của chương trình năm năm cải tổ hệ thống giảng dạy bằng thạc sĩ quản trị kinh doanh (MBA) với nội dung nhắm vào khái niệm trách nhiệm xã hội doanh nghiệp. Thật thú vị khi mọi công nhân đều được khuyến khích chơi golf.
Dù sao nghi vấn này cũng dẫn chúng ta trở lại thái độ của Watson với ngành máy tính vào buổi đầu. Không có cái gì như thế cả và không bao giờ có. Nó không phải là quan niệm về chủ nghĩa tư bản của nhà sáng lập IBM gần 80 năm trước.
Vị CEO tương lai này phải đủ tài để đưa IBM thoát khỏi đáy sâu thua lỗ. Ông cũng chịu khó đi đến các văn phòng để nghiên cứu màu sơn, thay đổi kích cỡ, kiểu dáng. Ba ký tự mà Watson đã chọn vẫn được Tom dùng tiếp.
Trong đó sai là điều sẽ được ghi nhớ lại, thành công sẽ được ứngdụng tiếp theo. Watson thường xuyên đón tiếp các quan chức, chính khách và cả các thượng nghị sĩ ở đây. 000 người vào năm 1943 hai năm trước khi thảm họa phát-xít được chặn đứng.
Đó là chuyện một nhân viên làm thất thoát 600. 20 tầng số 25 Broadway, ngay giữa trung tâm chứng khoán New York. Mục tiêu của dự án này là qua mặt UNIVAC cỗ máy ngày nào cũng xuất hiện trên báo khiến ông bực mình.