Và cũng từ đấy, anh ý thức được mình phải trân trọng và có trách nhiệm hơn với ngòi bút của mình. Cháu có định đi học nữa không nói thử bác nghe. Ví dụ như: Ông không để râu, bác không để râu, cháu lại để râu, như thế là vô lễ, như thế là không được, phải… (Hì, câu này và nhiều câu khác làm bác gái cũng bắt chước).
Từ nay thôi hẳn đá bóng. Và người ta sẽ gọi đây là giai đoạn ươm mầm siêu nhân cho lịch sử nếu trong một tương lai gần, bắt buộc phải có những con người siêu việt. Tại sao hôm nay cháu không đi học? Cháu mệt ạ.
Sách cũ thì cũng đừng xé chứ. Nàng không chịu nổi nỗi đau trong mắt ta nhưng nàng không ngoảnh mặt đi. Bởi vì sự cập nhật ấy sẽ đem lại hiệu quả, rút ngắn những vất vả do sự rườm rà.
Người bảo người là ác. Càng xa em ta càng thấy yêu em. Thi thoảng chúng bay rợp trời.
Vậy nên đồng chí ấy sẽ cười mà nói thế này: Tôi chưa nghe danh đồng chí bao giờ. Đó là xu thế sống hợp lí của thời đại này. Những bồn hoa cúc vàng rung rinh trước mặt.
Khi có một động lực, một sức đẩy lớn thì họ sẽ trở nên nhân ái và hùng mạnh. Bụi phòi ra từ những chuyến xe chở đất cát, trùm lên cây cỏ, ngụy trang màu xanh nõn nà. Thế rồi chưa đến nơi đã lủi thủi đi về.
Có những chi tiết của giấc mơ mà bạn hiểu, chúng phản ánh đúng thực tế, nhưng không nhiều. Thậm chí, bây giờ mình cứ mặc kệ nó ở đấy. Cũng bởi vì chị vẫn giữ được những nét dịu dàng.
Rao giảng cũng là chơi. Bạn chỉ biết mỗi đá bóng được khen hay và làm thơ như một thiên tài. Nhưng rồi khi có thêm nhiều vết thương và nhiều sẹo, bạn thấy cũng được thôi.
Tại sao lúc nào bạn cũng có thể chết mà không ai biết nhỉ. Cũng có thể làm cho nó rối rắm thêm. Chỉ có bộ óc là tỉnh táo.
Nhưng mà buồn… Ờ, thì cho buồn một tí. Bạn bắt đầu giở miếng im lặng của mình ra. Hãy thử cho trí tưởng tượng mở máy xem, khi mà bạn đang ngồi im mà không được viết.