đều cần kiếm người để than thở. Dậy từ 3 giờ sáng, quét tiệm và nai lưng ra làm 14 giờ một ngày. Đành rằng bà là người đẹp nhất thế giới.
Nếu bạn biết chắc rằng người ta lầm mà bạn nói thẳng ngay ra, thì sẽ ra sao? Đây, thí dụ dưới này cho bạn thấy. Xin các bạn nhớ câu này của Lincoln: "Ruồi ưa mật". Những người này bất bình, hỏi lại mụ có phải mụ điên không, thì mụ trả lời: "Làm sao ta biết được rằng các chú phân biệt được thức ăn với cỏ? Vì trong suốt 20 năm nay ta nấu ăn cho mấy chú, mấy chú có bao giờ cho ta hay rằng món các chú ăn đó không phải là cỏ khô đâu?".
Và William Lyon Phelps nói thêm: "Không bao giờ tôi quên lời nhận xét đó của cô tôi". Chúng tôi nói chuyện vui vẻ một lúc. Anh chuyên môn dạy chó và ngựa làm trò trong những rạp xiếc.
Từ trước, chưa có nhà chế tạo nào hỏi ý kiến tôi hết. Tan giờ học, cậu phải kiếm tiền bằng cách lau cửa kính một tiệm bánh mì và lượm những cục than vụn mà những xe chở than để rớt trên đường. Anh này nhút nhát, đứng xa xa, không nói nửa lời, mà tên của anh trước sau chỉ nhắc tới có một lần, vậy mà trước khi từ giã, Tổng thống đưa mắt kiếm anh ta, bắt tay anh ta, gọi tên anh ta và cám ơn đã mất công tới.
Dân tộc nào cũng tự cho mình hơn những dân tộc khác. ở vào địa vị ông, có lẽ tôi cũng hành động như ông. Ai mà không mến một người như vậy?
- Hãng tôi tính mở một chi điếm ở làng Queens. Bạn nhận thấy rằng nó gần như bức thư trên kia. Trong khi củi cháy lách tách trong lò sưởi, người ta mời tôi đánh bài bridge.
Như một cô nọ, hết hy vọng kiếm chồng được, đương khỏe mạnh, hóa ra tật nguyền, nằm hoài ở giường, bắt mẹ già săn sóc trong mười năm, lên thang xuống thang để hầu hạ cơm nước. Vì vậy khi đi câu, tôi không nghĩ đến cái tôi thích mà chỉ nghĩ đến cái mà cá thích thôi. Bệnh của tôi, ông chưa muốn biết, mà cần biết cái ví tiền của tôi đã.
Phải, độ năm giờ, ông trở lại, may ra tôi có khá hơn không". Rheinhardt "Nã Phá Luân và Eugénie: bi hài kịch của một đế chính" trả lời câu hỏi đó: Cái đó mới thật nguy hại.
"Bài diễn văn của anh thiệt hay; đáng khen lắm; không ai làm hơn được. Roosevelt, rồi cho kỹ sư W. Hết hạn một năm, bà ưng.
Một lần được ông tiếp, tôi hỏi ông bí quyết của sự thành công đó. Tôi thích môn đó lắm. Nếu ông không làm như vậy thì người ta sẽ mời ông ra và như vậy là đáng lắm.