Đầy cả mặt đất, từng đóng ra đấy. Mặc dầu vậy, tôi vẫn phải viết vì cần phải viết. Tiểu thuyết đó là cuốn Aurora Leigh mà tác giả là E.
Phần đông vì ráng làm nhiều quá mà bị tai hại. Nó ngắn quá đi thôi. "Sống 24 giờ một ngày" của Arnold Bennett là loại cẩm nang hướng dẫn việc lập chương trình hoạt động trong ngày, với những ý kiến thiết thực rút từ kinh nghiệm sống của tác giả, cách đặt vấn đề tương đối dễ hiểu và có tính chất đại chúng, khiến mỗi người đọc có thể tiếp thu và ứng dụng cho mình mà không sinh nản lòng từ buổi đầu.
Khi đã điều khiển phần tử vô kỷ luật nhất trong cơ thể phức tạp của ta thì ta phải tròng ngay ách vào cổ nó. Nỗi nguy cuối cùng và lớn nhất là nỗi nguy tôi đã chỉ ở một chương trên: bị thất bại từ lúc đầu. Sự thật là không có con đường nào dễ dàng cả.
- Vâng, bất kỳ cái gì cũng giản dị như vậy. Tôi không thể có cái ý cung cấp cho công việc đó ba bốn chục phút liên tiếp vô cùng tĩnh mịch. Người ta không phải lúc nào cũng gắng sức hoài được".
Nhưng bạn đừng thất vọng. Có lẽ bạn tưởng rằng tấu nhạc là hợp nhiều nhạc cụ một cách hỗn độn để gây một mớ âm thanh êm đềm. Tôi hoàn toàn tin chắc rằng phần đông người ta thiếu suy nghĩ hơn là thiếu cái gì khác.
Tôi không bảo rằng những cuốn ấy hợp cho những người mới học đâu, nhưng tôi không hiểu tại sao những người thông minh trung bình, sau một năm gắng sức đọc sách lại không thể tấn công những kiệt tác về sử hoặc triết học đó được. Một thất bại, tự nó, có đáng kể gì đâu nếu nó không làm mất lòng tự tin. Có nó, làm cái gì cũng được; thiếu nó, không làm được việc gì cả.
Chúng ta không suy nghĩ. Bây giờ tôi xem ông ta sử dụng 16 giờ đó như thế nào. Cho nên khi khởi sự công việc vĩ đại là sống một đời đầy đủ, dễ dàng với 24 giờ một ngày, chúng ta nên hết sức tránh mọi rủi ro trong những bước đầu.
Phải học tập một cái gì đó lâu dài. Nó ngắn quá đi thôi. Nó có thể phản bạn và làm bạn lạc lối đấy.
Xin bạn ra mặt đi, để tôi tin chắc đã có người như bạn mà từ trước tôi chưa được gặp. Nhưng bây giờ tôi già rồi và nghỉ hay không là tùy tuổi tác. Đáng lẽ chỉ nghe thấy những thanh âm hỗn độn thì bạn sẽ nhận được rằng bản hòa tấu là cả một tổ chức kỳ diệu mà mỗi nhóm phần tử đều có một chức vụ riêng biệt và cần thiết.
Thế này thì khó chịu thật. Và cũng không có hình phạt. Nó mạnh tới nỗi có những người suốt đời sống để tìm hiểu thêm, mà vẫn luôn luôn bị nó lôi kéo đi và cứ trượt chương trình của mình hoài.