– Ông chủ của tôi đánh giá đúng năng lực của tôi, nên đã cho tôi làm quản lý. - Thật tiếc! Tôi đã trải qua nhiều kinh nghiệm thất bại chua xót, nên tôi rất sợ bị vấp ngã lần nữa. - Giàu đến thế kia ư! – Bansir sửng sốt.
- Khi còn trẻ, tôi đã từng học cách làm yên ngựa. Hãy nhìn vào những người già và đừng quên rằng đến một ngày nào đó, bạn cũng sẽ già yếu như họ. Thế là, tôi được giao cho bà Sira và ngày hôm đó tôi phải dắt lạc đà cho bà ta trong suốt cuộc hành trình về quê thăm mẹ bà ấy.
Ông Kalabab bỗng im lặng và trầm tư trong giây lát. Một cảnh tượng thật quen thuộc và cũng thật buồn cười! Một ông lão cầm cán cày, nhưng bàn tay của ông ấy đang run rẩy nên cái cày cũng lắc lư theo. Thẻ đất sét vỡ thành trăm mảnh.
- Sau này, con mới biết, đó chỉ là một âm mưu nhằm lừa gạt tiền bạc của những người chân ướt chân ráo mới đến như con. Còn đối với những trò đỏ đen, cá cược kia, thật ra người chơi bao giờ cũng thua và chủ sòng bài bao giờ cũng thắng. Vua Nebuchadnezzar lên ngôi và đã tiếp tục thực hiện công trình còn dang dở của cha mình.
Còn mua thêm những mặt hàng mới để bán thì con đã hết vốn. Vì thế, họ thường dè xẻn việc chi tiêu, và trở nên túng thiếu trên đống tiền mà mình đang có. Theo lời cha, Nomasir ra đi để thực hiện chí hướng của mình.
Thế mà bây giờ ông lại bảo, ông cháu là một nô lệ khốn khổ ở Babylon! Tôi vừa làm việc, vừa suy nghĩ về các khoản thực phẩm mà bà Sira nhắc đến. - Hoàn toàn đúng như thế anh bạn ạ! – Arkad thừa nhận.
Và họ đã vui mừng phát hiện ra những dấu tích còn sót lại của thành cổ Babylon. Tôi vẫn có một số hạn chế mà tiền bạc không thể giúp được, chẳng hạn như thời gian, sức lực, tuổi trẻ, thậm chí một số món ăn, thú vui mà tôi rất thích, giờ đây tôi cũng không thể hưởng thụ được nữa. Anh không nên cho nhiều người biết về điều này đâu!
Tôi đã trở về Babylon bằng linh hồn của một con người tự do và làm chủ bản thân tôi. Đừng để những ham muốn nhất thời trước mắt mê hoặc, hay để tâm trạng muốn làm giàu một cách nhanh chóng che mờ lý trí của bạn, vì điều này đem lại tỷ lệ rủi ro rất cao. Tôi rất buồn cười về cách suy nghĩ khá đơn giản của chàng thanh niên nọ.
Nhưng tuyệt nhiên không có ai mời anh một miếng nào. - Thần e rằng, số vàng đó đã rơi vào trong túi của một số ít người rất giàu có ở vương quốc của chúng ta. Khi họ tiến vào cổng, những người lính gác cổng liền giậm mạnh gót chân và kính cẩn chào Sharru Nada, một công dân danh dự của vương quốc.
Tại sao tôi phải hy sinh những sở thích của bản thân để làm những công việc mất nhiều thời gian như thế? Chính vì những suy nghĩ như vậy mà tôi đã không làm theo lời khuyên đầy kinh nghiệm quý báu của cha tôi. Nhưng thật ra nếu chúng ta không chiến thắng được bản tính ù lì, trì trệ của bản thân, thì chúng ta không thể đạt được những thành công và trở nên giàu có. - Hoàn toàn không, ngược lại bà ấy luôn khoe khoang với mọi người rằng, sau này con trai bà ta sẽ trở thành một thương gia giàu có và đầy quyền thế ở Babylon.