Tôi đã mất mười ngày rong ruổi vô ích mà vẫn không mua được gì cả. GEORGE SAMUEL CLASON sinh ngày 17 tháng 11 năm 1874 tại Louisiana, bang Missouri, Mỹ. Từ khoảng năm 540 trước Công nguyên trở về trước, không có một đạo quân xâm lược nào chiếm được Babylon.
Đối với những người biết tiếp thu sự khôn ngoan, biết suy đoán và kiên trì, đồng thời chịu khó làm việc và tuân theo các quy luật của vàng thì cuối cùng chắc chắn các bạn sẽ có Đó là hệ thống tiêu úng nước khá phức tạp và hiệu quả. Thân xác rã rời và kiệt quệ, đôi môi nứt nẻ và rướm máu, lưỡi khô khốc và sưng phồng, dạ dày trống rỗng… đối với tôi không còn quan trọng nữa.
Một lần nữa, đầu tôi lại vang lên câu nói của bà Sira: “Những món nợ của cậu là những kẻ thù đã xua đuổi cậu ra khỏi Babylon”. Ông bàng hoàng nhận ra đó chính là Kẻ cướp biển ngày trước. Tôi tin tưởng rằng, mình có quyền thụ hưởng tất cả những điều tốt đẹp trong cuộc sống.
- Anh quả thật là người bạn tốt của tôi. Thời gian này, ông ấy rất vất vả. Sau khóa học, theo tôi nghĩ trước hết mỗi người nên vận dụng kiến thức này để xây dựng sự nghiệp giàu có cho mình, sau đó mới có thể dạy lại cho những người khác.
Tôi còn phải chăm lo cho cuộc sống vợ tôi nữa. Ông đã xuất sắc vận dụng các câu chuyện có không khí của thời kỳ Babylon cổ để minh họa cho những vấn đề mà ông đưa ra. Ông ấy giúp ông leo xuống rồi ôm chầm lấy ông giống như người em ruột thịt đã xa cách lâu ngày vậy.
Nhưng bây giờ, qua cuộc thảo luận rất thú vị vừa rồi, tôi đã nhận thức được sự may mắn không phải cứ chờ đợi là có được. Tôi đã nhiều lần đến đòi nợ, nhưng hắn trả lời tỉnh bơ: "Tôi thật sự không còn một xu để trả nợ cho anh, cuộc sống của tôi hiện rất khốhổ. Có phải thế cậu Tarkad?
– Cháu đã tiếp thu những bài học làm giàu rất tốt. Vậy thì, kính thưa tất cả quý vị, nếu muốn có một cái tên chung để gọi người cố tình né tránh hoặc không chịu làm việc nhằm đem lại lợi ích cho bản thân anh ta, thì các bạn gọi người đó là gì nhỉ? Ngoài ra, tôi cũng tin tưởng vào các thương nhân khác ở Babylon, bởi vì họ rất uy tín.
Đã có một thời gian dài, chúng tôi buôn bán làm ăn với nhau và đạt được nhiều thành công, cho tới khi ông ấy cưới một bà vợ người phương Tây. Nghe ông cháu nói vậy, ông rất vui mừng và tràn đầy hy vọng. Chúng ta phải làm gì bây giờ? Tại sao chúng ta không thể chia sẻ sự may mắn, sự giàu có với những người đang sở hữu nhiều vàng bạc nhỉ?
Với giọng trầm ngâm như hồi tưởng lại quá khứ, ông ta kể lại: Trong đầu óc của tôi chợt vang lên câu hỏi: “Chẳng lẽ tôi chôn vùi xác ở xứ sở hoang vu này sao?” Trong một cuộc ẩu đả, anh ruột của ông đã giết chết người bạn của mình.
Và bởi vì tôi biết cách đạt được điều đó nên nhà vua đã yêu cầu tôi truyền dạy cho tất cả các bạn. Suốt đêm đó tôi thức để khắc chữ, cho dù lưng của tôi mỏi nhừ, mùi của muội đèn dầu làm đầu tôi đau nhức và hai mắt lờ mờ nhìn không rõ chữ. Khi nói đến tiền bạc, chúng ta thường đề cập đến quy luật trọng trường và nó luôn phổ quát và bất biến trong mọi trường hợp.