Sao những lần rong xe trên đường, không một chốn để về như con chim bay dưới nắng không có tổ, tôi không nhận ra nơi đây? Một cái ghế đá để viết và không nhiều người để quấy rầy. Khóc xong không thấy đớn đau, chỉ thấy mông lung. Thế là vô số bịch nylông nước được ném xuống tầng dưới.
Mình không còn sức để nghĩ đến, không còn sức để đi tìm, để trình báo. Đốt xong thấy người hơi nhẹ. Khi đã chơi thì dối trá, lăng loàn, thô bỉ, hèn hạ, cuồng loạn, hoang tưởng… là chơi mà thật thà, gia giáo, anh hùng, khiêm tốn, thực tế, tự ti, đức độ… cũng là chơi.
Trên đường về, bác tôi bảo: Đấy, con thấy không. Tại sao mình lại phải đóng kịch hả? Tại sao? Đừng hòng! Ta cứ vác cái bộ mặt tỉnh bơ này ra. Lại cái đồng hồ báo thức đây.
Bạn cũng thấy mình có kinh nghiệm về chuyện này đấy chứ. Bạn xoay bên này thì ông anh nghiêng bên kia, như vô tình mà như giấu giếm. Bạn không sợ người ta chán đọc vì họ chán đọc chắc gì bằng bạn chán viết.
Dù sao cũng có lẽ là một phần của truyền thống. Và khi tích trữ được thì tôi lại mệt vì sự đi quá tải của đầu óc nhỏ nhoi. Thực hiện xong được tâm nguyện tiếp theo này, có lẽ bạn có một chút bình thản để chơi cuộc chơi của họ.
Để cả đời chúng ta không phải đeo chỉ một chiếc mặt nạ. Vừa phải khao khát một ngày họ cũng phá bỏ chúng để chung sống trong một tầm nhận thức khách quan và lành mạnh hơn. Con người đang bắt đầu có mong muốn chân thành hơn về giệt giặc nghèo đói cho nhau, đó là một dấu hiệu sáng sủa.
Có lần bạn bóp cổ nó nôn đầy nhà. Tôi định chờ mẹ bảo: Mẹ cho con thôi học nhé. Không phải điệu cười chua chát.
Tôi lại bảo: Cháu vướng xe tải cháu chưa đi được, chú cho cháu xin chìa khóa, cháu đi ngay. Khoảng hai chục đứa thì chúng lại tạnh. Giữa guồng quay, con người ai sẽ dừng lại và dành thời gian cho nhau.
Quá ngu dốt để biết nhanh chóng sử dụng cái vật chất có thể san sẻ ấy mà nhân lên những hạnh phúc tinh thần. Còn lại, không xứng làm bạn tôi… Chà, ta thua hắn, có lẽ.
Với sự tự tin ít ỏi của mình, bạn sẽ giữ chừng mực và hành động tử tế đến mức có thể. Nhưng khi bằng tuổi nó, tôi hiểu biết và tinh tế hơn. Tắm vù cái rồi đèo thằng em vào bác.