Nhiều người bảo rằng tôi có một chất giọng tốt và rất lý tưởng với nghề phát ngôn viên. Thế là chúng bò ra cười sặc sụa, cười đến chảy cả nước mắt. Vừa bước xuống xe tôi đã thấy tấm băng rôn khổng lồ ngay trước cửa:
Không có gì làm họ mất tập trung khi đang nói. Năm kế nữa cũng không nốt… Rõ chưa? Các cậu đã làm một chuyện tồi tệ nhất mà tôi từng thấy ở cái trường này. À! Anh không nên lấy tên là Larry Zeiger nữa.
Sau khi cho tôi biết giờ nào, ngày nào và tại đâu, ông hỏi: Anh sẽ nói về đề tài gì? Và ít ai biết rằng Jack đã đi buôn từ hồi 14 tuổi. Harvey Mackay, chủ tịch và quản lý chính của tập đoàn Mackay Envelope Corporation (Mineapolis), là vị khách mời đặc biệt trong các chương trình của tôi trên cả radio lẫn truyền hình.
Câu trả lời của tôi là: Xin nhường việc đó lại cho các nhà khoa học. Những lời lẽ này tuy mềm mỏng nhưng sâu sắc và có sức thuyết phục mạnh trong tòa án. Vâng, có thể như thế lắm nếu như không có Herb…
Rút lui có trật tự khi lại thấy vị diễn giả kia lên trên sân khấu. Có thể khi nói về những điều đó, bạn đã thắp nên một ngọn nến giữa không gian u buồn ảm đạm nơi lễ tang. Chẳng hạn trong chiến dịch tranh cử năm 1992, tôi đã hỏi tổng thống Bush: Ông có ghét Bill Clinton không? Nhiều nhà báo cho rằng câu hỏi này chẳng dính líu gì tới chiến dịch tranh cử tổng thống, và không nên hỏi những câu tế nhị như vậy.
Tư thế chủ động này sẽ giúp bạn điều khiển cuộc phỏng vấn diễn ra hiệu quả và sôi nổi. Tôi trả lời rằng tôi vẫn cứ thành thật mà thôi. Nếu như bạn cố gắng phát triển khả năng ăn nói của mình thì bạn sẽ là một người thành công.
Tuy nhiên bao giờ cũng vậy, bạn cần đặt câu hỏi giả định đúng lúc đúng nơi, nội dung cũng phù hợp và chừng mực. Nhưng sự thật là từ này đã được thừa nhận. Tôi sẽ nhìn vào camera và nói: Tôi đang đi dạo ở dưới kia thì được người ta đưa lên đây, giao cho tôi bản tin này và bảo rằng Brokaw bệnh rồi, hãy thế chỗ anh ấy…
Họ chỉ cần tôi có mặt ở đó là đủ. Stacey đã mời tôi là một trong năm người phát biểu tại lễ tang. Việc phát biểu ở lễ tang của Bob đối với tôi không chút dễ dàng.
Nếu như bạn cố gắng phát triển khả năng ăn nói của mình thì bạn sẽ là một người thành công. Lời khuyên của tôi về vấn đề này là: Hãy để tâm tới việc sử dụng ngôn ngữ đôi mắt của bạn thay vì chỉ biết nói và nói huyên thuyên nhưng vô cảm. Thậm chí vạch 16 mét 50 chúng tôi cũng không thấy.
Sau buổi lễ, tôi được mọi người khen ngợi. Có thể bạn không bao giờ muốn rơi vào tình trạng thất bại giống như hoàn cảnh của Tommy Lasorda. Một bài diễn thuyết thành công sẽ góp phần không nhỏ cho sự thành công của bạn.