- James! - Jack bắt đầu ngay khi James bước vào phòng. Tớ vẫn không thể hiểu được. - Lại Jennifer nữa sao? Cậu không đùa đấy chứ! Sao cậu cứ hay gặp vấn đề với cô ta thế?
Anh để ý thấy nhân viên của mình cười đùa nhiều hơn. Dù là trước mắt hay về lâu về dài, nó đều giúp cho công việc của cậu trở nên dễ dàng và trôi chảy hơn. Josh đã kể lại tất cả, kể cả những chi tiết mà ngay cả James cũng không nhớ.
Anh đã trao đổi với Josh rất cụ thể và rõ ràng về những yêu cầu công việc và Josh cũng đã rất hiểu những mong muốn của anh. Anh vẫn chưa quên cảm giác lo âu và thất vọng thường xuyên trước đây, và anh cũng nhớ những gì mình đã nói với con gái cuối tuần trước, khi hai cha con anh cùng chơi cầu lông: "Càng được chuẩn bị kỹ lưỡng, công việc sẽ càng trôi chảy và con sẽ càng cảm thấy vui hơn khi công việc hoàn tất". - Trở lại chuyện của tớ, hẳn tớ đã thiếu sót điều gì đó khi giao việc cho Jessica.
Khi nhìn thấy nụ cười bắt đầu nở trên môi James, Jones nói: Bất chợt anh nhớ lý do đã đưa anh đến đây. Nhưng sau đó cậu vẫn có thể nói hết cho tớ nghe mà.
- Đó là một dự án quan trọng và rất eo hẹp về mặt thời gian. Tớ hiểu ý cậu chứ, nhưng tớ nghĩ, đôi lúc ta nên khởi đầu từ những bước nhỏ trước khi tiếp tục những bước lớn hơn. Nhưng đến hai ngày sau thì tớ không thể im lặng được nữa.
Thảo nào họ cứ liên tục đạt và vượt chỉ tiêu, tinh thần thì sảng khoái và họ không bao giờ phải ở lại làm trễ. Thế là James bắt tay vào xác định thời hạn cho từng công việc và nói chuyện cụ thể với mỗi nhân viên một lần nữa. Tớ giao cho cô ấy vì tin rằng cô ấy có thể làm được.
Anh rất biết ơn Jones vì đã giúp anh tạo ra những thay đổi đó và như đã hứa, tối nay cả hai nhà sẽ có dịp thưởng thức những xiên cá nướng ngon nhất mà vợ anh đã chuẩn bị. Nhưng anh cũng không muốn mất đi khoản thu nhập hấp dẫn đó hay để vuột mất những cơ hội được trải nghiệm mà công việc này mang lại. Khi đã chuẩn bị xong, James gặp từng nhân viên để giao việc cho họ.
Và chính cậu là người sẽ làm điều đó. Cậu ta đã ra một quyết định không thuộc thẩm quyền của cậu ấy. Và ai cũng cảm kích khi được James xác định rõ thời hạn công việc.
Phải chi lúc đó tôi nói rõ hơn thì có lẽ cậu đã đến gặp tôi trước khi có những quyết định sai lầm đó. Thậm chí vào ngày thứ bảy, anh còn có thời gian để đưa các con đến công viên chơi - một điều mà anh đã nhiều lần thất hứa với bọn trẻ. Tớ gọi Jennifer vào văn phòng, dự định sẽ nói chuyện thẳng thắn với cô ấy.
Có lúc anh vẫn muốn tự mình làm lấy mọi công việc hoặc giao hẳn cho ai đó đáng tin cậy và yên tâm đón chờ một kết quả tốt đẹp. Điều đó làm tớ cảm thấy rất vui. Nhưng đến hai ngày sau thì tớ không thể im lặng được nữa.