Bản thân James cũng biết là lần này anh sẽ thành công. - Dĩ nhiên tớ không đồng tình với cô ấy, nhưng tớ còn biết nói gì bây giờ? Rõ ràng, tớ đã thiếu sót khi không vạch rõ phạm vi thẩm quyền của nhân viên khi giao việc. Chiều đến, anh thong thả lái xe về nhà khi trời hãy còn chưa tối hẳn.
Hai tuần sau đó, James gặp một chuyện xảy đến với Jessica. - Nghe giống như bản đánh giá hiệu quả công việc quá nhỉ. Thế nhưng cuộc sống vẫn luôn có những thử thách.
Anh dành nhiều thời gian hơn cho từng nhân viên để đảm bảo họ hoàn toàn hiểu rõ công việc được giao. Thế nhưng mọi chuyện hóa ra ngược lại. Bất chợt anh nhớ lý do đã đưa anh đến đây.
Mỗi cuối tuần, anh thường dẫn các con đi cắm trại hay thong thả đọc một quyển sách nào đó, lắng nghe một bản nhạc và tận hưởng cảm giác yên bình trong khu vườn nhà mình. Nếu tớ làm thế thì đã tiết kiệm cho Jessica rất nhiều thời gian và công sức. Và dĩ nhiên công việc của họ cũng hiệu quả hơn.
Và vợ chồng anh cũng bắt đầu có thói quen cùng đi dạo buổi tối quanh khu phố trước giờ đi ngủ. Tuy nhiên, tớ đã giao cho các nhân viên của mình một số công việc và họ cũng đã làm rất tốt. - Vậy là cậu đã nói cho cô ấy biết.
- Chẳng có lý do gì mà cậu phải làm lại từ đầu cả. Khi giao việc, cần phải xác định cụ thể phạm vi thẩm quyền cho người thực hiện. Anh thầm nghĩ về hiệu quả không gì so sánh được từ những niềm vui và thành quả mà nghệ thuật ủy thác công việc đã mang đến cho anh.
- Jones vừa nói vừa đưa thêm cho James dĩa rau trộn. Jessica không thể che giấu cảm giác hụt hẫng đang xâm chiếm trong cô. Một hôm, tớ giao cho cô ấy một dự án khá quy mô, phức tạp hơn hẳn những dự án cô ấy từng làm trước kia.
- Ồ, cậu đấy ư! Tớ rất vui khi gặp lại cậu. Thậm chí vào ngày thứ bảy, anh còn có thời gian để đưa các con đến công viên chơi - một điều mà anh đã nhiều lần thất hứa với bọn trẻ. Quả là một số việc có yêu cầu rất khắt khe về thời gian và điều đó tạo cho anh nhiều áp lực xen lẫn lo âu.
Còn James lúc nào cũng thấy mình có quá nhiều việc phải làm đến nỗi anh không còn chút thời gian nào để nghĩ đến những sở thích của mình nữa, nói chi đến thời gian dành cho gia đình. Đó là chủ nhật đầu tiên sau một khoảng thời gian dài mà James không phải bận tâm lo nghĩ gì đến công việc của ngày thứ hai. Càng ngày anh càng cảm thấy
- Cậu vẫn chưa nắm hết các bí quyết của nghệ thuật ủy quyền đâu. Nhưng khi tớ hỏi vì sao cô ấy lại tự quyết những điều không thuộc thẩm quyền của mình và liên hệ với những người đó mà không hỏi ý kiến tớ, cô ta cho rằng dựa trên những gì tớ đã dặn dò thì cô ta có toàn quyền quyết định đối với dự án đó, và cô ấy có thể làm bất cứ điều gì cần thiết để đảm bảo dự án được thành công. Và anh tự hỏi, liệu nghệ thuật ủy thác công việc mà anh đã có dịp học hỏi có thể được áp dụng hai chiều, tức là cả với cấp trên và cấp dưới hay không? Anh sực nhớ đến câu chuyện của Jones và Jennifer, rồi quyết định chấp nhận mạo hiểm.