Tôi đã nhận lỗi của tôi ở trên máy truyền thanh rồi, nhưng tôi muốn thưa riêng với bà rằng tôi ân hận về lỗi đó lắm". Vậy, muốn sửa đổi một người mà không làm cho họ phật ý, giận dữ: 000 mỹ kim! Phải mất nhiều năm, không kể cả ngàn mỹ kim vào những vụ thất bại, tôi mới hiểu được rằng tranh biện hoàn toàn vô ích.
Bài diễn văn đó là một trứ tác có kết quả lạ lùng. Tuần sau, tôi đãi khách bữa trưa. Tôi tự thấy xấu hổ".
Ông đáp: "Nai lưng ra mà làm việc". Phương pháp đó mới đầu trái hẳn với bẩm tính của ông, vậy mà tập luyện lâu thành thói quen. Lần lần gia đình của ông thành một nơi thần tiên, vì nơi đó là nơi ông thảnh thơi dưỡng sức trong sự chiều chuộng âu yếm của vợ.
Tại sao ta thương loài chó? Tại chúng tung tăng, vui mừng đón rước ta, làm cho ta vui lòng khi thấy chúng. Ta nên luôn luôn nhớ bài học đó: Ta hãy để cho khách hàng, bạn bè, người yêu và bạn trăm năm của ta thắng ta trong những cuộc tranh biện nho nhỏ mà không tránh được. Đó, cái mãnh lực phi thường của lời khen là như vậy, khi nó tự đáy lòng phát ra.
Bi kịch thảm thương nhất trong đời Lincoln cũng là cuộc hôn nhân của ông. Ông thân ông làm thợ rèn và hồi nhỏ ông học ít lắm. Phải đọc lại kỹ lưỡng một lần nữa.
Ông cũng hiểu vậy chứ? Tôi không cãi lời ông, chỉ hỏi xem nhiệt độ trong xưởng là bao nhiêu. Nói cho đúng, tôi đã vô lễ và những lời chỉ trích đó không phải là không xứng đáng.
Như vậy đâu phải cách lấy lòng ông và làm cho ông nghe theo lý luận của tôi. Không kiểm soát gì hết, không có thẻ gì hết. Tự nhiên, tôi trọng những tài ba đức tính đó.
Phải hoan hỉ giao du với người thì mới mong người hứng thú giao du với mình. Ngày nào cũng như vậy. Đoạn văn bản này trích trong cuốn sách thú vị của E.
Chúng tôi không quên ông. Đứa nhỏ cao lên được vài phân, nở mũi, đáp: "Tôi muốn mua một cái giường". Tôi không hề nói tới bánh của tôi.
Xin lựa lấy một, vì được cả hai là đều hiếm thấy lắm. Lúc đó xin bạn nhớ tới cuốn này, hoặc nếu có thì giờ thì mở nó ra coi, đọc lại những đoạn đã đánh dấu. Đừng tỏ ý kiến của mình ra nữa, trái lại nên hỏi ý kiến của y.