Đây là một sự tham lam. Lại không đủ minh mẫn để xử lí những vụ tiếp theo. Có lẽ tình mẫu tử làm nguôi nỗi nhớ rừng.
Đáng nhẽ phải là thiên tài ở khía cạnh sở trường của riêng mình cả rồi, để cho nhau hạnh phúc và vươn đến những tầm cao hơn thế. Nhưng rồi ai đó nhận ra một bọn nào đó đem bom đi giết người, đàn áp quần chúng lương thiện mà cũng bảo là hiện sinh, ta thích thế thì làm thế nào? Như thế bạn sẽ bớt được nghe bài cháu phải tự xác định cho mình.
Chứ cháu nhận thức được đấy ạ. Vậy mà bác tôi biết đủ chuyện đời. Lại còn phải năn nỉ nó bằng sự kiên trì của mình…
Kết luận: Con hứa với bác gì nào? Chị út mớm: Lần sau cháu không thế nữa, hứa đi. Kẻ thắng thì làm gì đó với bàn cờ tan hoang. Bạn bảo bạn không học được ở trường, bạn vừa không hứng thú tí ti vừa đau mắt đau đầu.
Sản phẩm của sự thiếu cập nhật tri thức chính là sức ì của bộ não. Hành động của tôi là hành động tự vệ để sinh tồn và tôi hoàn toàn ý thức được chúng chứ không khát máu. Mà cuộc sống thì không thiếu những điều tươi đẹp để tận hưởng.
Này, lấy cho chú bao thuốc. Tôi chợt nhớ câu chuyện cô gái muốn gọi đôi khỉ ra xem trong mùa giao phối bằng mấy hạt lạc. Tưởng chăm hóa ra vẫn lười.
Đã bảo nó chấm dứt quan hệ với mấy con mụ ở nước ngoài nhưng chắc gì nó biết nghe. Không hy vọng một ngày họ tập hợp lại và ghép chung những ký ức. Nếu không chứng tỏ được bản lĩnh, bạn sẽ rơi xuống vực.
Bạn hãy thử xuất hiện trong một căn phòng tầng 4 của một ngôi nhà trên phố. Cũng chẳng có gì lạ kỳ để tả. Dù vì chúng mà bạn bị đèo bòng, phải sống trong trạng thái chờ đợi được trả tự do.
Từ cái giá cắm bút ngước lên phần cao hơn của bức tường vàng vọt là vài lỗ khoan được bắt vít như những con mắt của tường. Thế là có cớ mời anh ta chiếc kẹo. Cái bệnh thơ nó loạn lắm.
Chụp xong lên chiếu đánh chén ngắm ngó người ngợm phố phường. Kệ sự thật là năng lực phát huy cũng thường là lúc năng lực dần cạn kiệt. Bởi đôi lúc bạn muốn gắn bó lâu dài với nàng.