Chẳng bao lâu sau, bạn sẽ cảm nhận được sự thích thú của một người đã sở hữu một tài sản hoàn toàn là của mình. - Hay là anh cũng không biết? – Ông nài nỉ. Không gian như chùng xuống, không một ai lên tiếng trả lời.
- C các thần thánh đã hại tôi rồi. - Nó có nghĩa là chúng ta sẽ phải vào đó để vác gạch, khiêng đất đá cho tới khi gãy xương sống mới thôi. Những ghi nhận của ông để lại đã giúp ích cho chúng ta rất lớn trong việc tìm hiểu những phong tục kỳ lạ, những đặc điểm đất đai phì nhiêu và mùa màng bội thu của các cư dân ở đó
Đối với những người không biết về năm quy luật này thì họ rất dễ để mất vàng trong đầu tư kinh doanh. Tuy nhiên, chẳng bao lâu sau ông mơ hồ nhận ra những điều tồi tệ sắp xảy đến với mình. Nếu vào trong quán, không lẽ anh ngồi nhìn Dabasir ăn uống một cách ngon lành còn mình ngồi không với cái bụng đang đói meo như vậy.
– Khôn ngoan là phải nắm bắt và đáp ứng ngay mọi yêu cầu của cơ hội khi chúng ta nhận thấy rõ kết quả của nó sẽ đem lại nhiều điều tốt đẹp. Nhưng cũng nhờ đó mà ông đã học được nhiều bài học quý giá để có được những thành quả như ngày hôm nay. - Đúng vậy! - Một người thợ làm yên ngựa khả kính góp lời.
- Vậy thì anh có thể n, cho dù mục đích của anh ta rất cao đẹp, nhưng với khả năng như vậy anh ấy chưa thể trở thành thương gia được. Chính bản thân mỗi người phải tự vận động để hiểu rõ mọi chuyện và sẵn sàng nắm bắt các cơ hội đến với mình. – Tôi vừa trông thấy ông bạn già Arkad của chúng ta đi trên chiếc xe ngựa sơn son thiếp vàng và vẫn đưa tay vẫy chào thân thiện những người mà ông quen biết.
Nói xong, ông Algamish lại nhìn thẳng vào mắt tôi và không nói thêm gì nữa. Dần dần, tôi đã thanh toán xong tất cả các món nợ, và có thể ngẩng cao đầu, tự tin lấy lại uy tín của mình như ngày nay. Hỡi Arkad! Hãy nói cho ta rõ bí quyết nào để con người trở nên giàu có? Bí quyết đó có thể truyền dạy cho mọi người được không?
Khi nắp hòm được mở ra, Mathon cẩn thận cầm cái bọc bằng vải màu đỏ lên, bên trong là cái khăn quàng cổ màu đồng rất đẹp. Có lẽ, dù được mệnh danh là bất khả xâm phạm trước quân thù, nhưng thành Babylon vẫn không tránh khỏi quy luật sinh - diệt của thời gian. Có lẽ, đây là lối thoát duy nhất của ông trong tình cảnh này.
Đến khi người vay đến trả tiền, tôi sẽ trao lại vật đó. Nếu hiểu như vậy thì quả thật tính khí của chúng ta đã trở thành kẻ thù tệ hại nhất của chính chúng ta. Do vậy, ông bắt đầu đi ra phía ngoài thành để mời những tên cai quản nô lệ mua bánh.
Khi Megiddo thức giấc, ông liền thì thầm những tin mới cho anh ta nghe. Gương mặt của Tarkad trở nên bối rối và lúng túng. - Chia chứ, chia chứ! – Ông Nana-naid nói ngay.
- Nhưng không chia sẻ điều này với cả những người thân trong gia đình, liệu anh có làm được hay không? Và đó chính là lý do để anh có rất nhiều bạn bè xung quanh mình. Mong ông mua giúp để tôi và các nô lệ của tôi được trở về ngay trong đêm nay.