Dẫu không phải không có lúc buồn. Bằng những nấc thang nhận thức mà bạn mày mò. Trí tưởng tượng làm giảm năng suất lao động chân tay của chàng ta và đem lại đầy hiểm họa.
Mà tôi nghĩ chính ông đang làm mất thời gian đấy. Ăn, ngủ, xem tivi, đọc, thi thoảng vào mạng, viết, gõ, đá bóng càng ngày càng ít. Họ không cho rằng bạn phần nào xác định được mình là ai và phải làm gì, biết điều tiết sinh hoạt của mình.
Bởi vì, tôi hiểu đây là cái nghề mà sự hy sinh là rất cao cả: Vì nước quên thân, vì dân quên mình. Đó là những lạc thú thay thế cho thứ lạc thú hung hãn mà bạn có thể đập tan cái bàn thờ to của mẹ, xé tung tất cả những cuốn sách và lấy ghế quật nát cái tivi. Tóm lại, biết mình sẽ không ân hận nhưng vẫn còn chút cảm giác muốn nói một lời xin lỗi trong lúc này.
Bạn cũng đang tự cho mình cái quyền có thể gọi là phán xét đó. Họ vốn là những người khá nhạy cảm. Tôi biết nó nhạy cảm và có những năng lực tiềm ẩn.
Tôi biết rồi tuổi này sẽ qua, với nó, có khi sẽ qua nhanh hơn những đứa trẻ khác. Ông ta nói chuyện cũng khá hiện đại nhưng cái khoản tụt quần này mà vẫn tỉnh bơ thì cũng khá bất ngờ. Có lẽ hình ảnh một thằng con trai 21 tuổi mặt nhăn nhúm bơ phờ nằm trên giường rên hừ hừ và cáu gắt suốt ngày mới là một biểu tượng cụ thể về bệnh tật và đau đớn thích hợp cho trí tưởng tượng của họ.
Hôm đầu đến ngủ nhà bác, bạn cũng nghe cái tiếng ấy, khác với các loại chuông khác, mà không biết là cái gì, cứ tưởng mình mơ. Con người? Họ là ai? Đồng chí công an ấy, người trông xe kia. Hay tại nỗi cô đơn? Dòng họ của tôi cô đơn.
Đây là những phút giây mà con người có quyền được sướng. Các anh chị chưa bao giờ dám thế. Nàng bảo: Hãy đặt tay em lên ngực anh.
Trái lại, còn có thể tỷ lệ thuận. Mực thước và tự nhiên. Bây giờ ít thấy người ngủ dưới mái hiên.
Bác lên nhắc lại bài học thuộc lòng luân lí. Căn nhà chắc sẽ trầm đi. Tôi ngộ nhận thì không nói làm gì.
Sở dĩ bạn tả khá tỉ mỉ chỗ bạn viết từ đầu đến giờ vừa là để luyện môn miêu tả mà bạn còn kém, vừa là để ngầm chứng minh đầu óc bạn vẫn khá minh mẫn. Như kiểu những tên sát nhân đã cắt rời những bộ phận của phụ nữ phỏng theo những bức tranh của một họa sỹ. Lại có kẻ ngồi nghiêng nghiêng đầu, tay chống cằm quan sát bà già.