- Nghe giống như bản đánh giá hiệu quả công việc quá nhỉ. Lẽ nào ông lại nghĩ rằng tôi có thể đọc được những suy nghĩ của ông kia chứ?". Mình phải làm điều gì đó, điều mà trước đây có thể mình chưa bao giờ làm.
Dường như họ không biết phải làm gì, hoặc nếu biết thì phải mất khá nhiều thời gian thì họ mới có thể hoàn thành công việc như yêu cầu. - Ai cũng có lúc phạm sai lầm. Ánh mắt anh dừng lại nơi tấm ảnh chụp cùng nhân viên dịp hè năm ngoái.
- Jones à, vì sao ngay từ đầu cậu không nói hết luôn một thể? Nếu thế thì có phải tớ đã tránh được bao rắc rối và không phải làm phiền đến cậu nhiều lần như thế không? "Tôi làm ông thất vọng ư?", cô ấy vừa nói vừa nhìn tớ như thể tớ vừa đánh đổ cà phê lên chiếc váy mới của cô ấy vậy. Cô ấy chỉ đáp gọn lỏn: "Ổn cả".
Vọng lại ngoài cửa là tiếng cười đùa của các nhân viên, họ cũng rất vui vì đã giải quyết hết công việc trong tuần và nhất là sắp được nghỉ cuối tuần. Theo Jennifer, cô ấy chỉ làm những gì cần phải làm. Suốt những năm trung học, lúc nào Jones và James cũng chơi với nhau, cùng chọn những môn học giống như nhau, thậm chí cùng chơi các môn thể thao giống nhau.
Sau đó, tớ còn học thêm từ Jennifer vài điều nữa trước khi biết cách giao việc sao cho hiệu quả. - Thôi khỏi, tớ mới uống xong. Anh không biết phải nghĩ hay nói thế nào cho đúng.
Câu chuyện của Jones giúp anh học được rất nhiều điều, không chỉ từ những sai lầm của bản thân mình mà còn cả từ những sai lầm của Jones. Thoạt đầu, công việc vẫn diễn ra khá tốt đẹp. - Không biết tôi đã nói với ông hay chưa nhưng thật lòng tôi rất lấy làm tiếc vì những gì mình đã gây nên.
Và trên hết là anh phải đánh giá đúng năng lực của từng nhân viên, tuyển dụng bổ sung nhân lực, xử lý các trường hợp buộc phải cho nghỉ việc, và làm cả những việc anh không thích chút nào - đó là kỷ luật các nhân viên của mình. Chắc chắn họ sẽ được lợi rất nhiều nếu am hiểu về nghệ thuật quản lý này. Jack, sếp của anh, gọi James lên văn phòng gặp ông.
Kể từ lúc bước vào phòng, anh luôn tránh nhìn James. Bên cạnh đó, sức khỏe của James bắt đầu báo hiệu cho thấy anh không còn khỏe như trước nữa. Josh đã kể lại tất cả, kể cả những chi tiết mà ngay cả James cũng không nhớ.
- Lâu rồi tớ mới lại thấy cậu vui như thế, James ạ. Tuần tiếp theo, tình hình công việc diễn ra không được suôn sẻ như trước. Giờ đây anh không còn băn khoăn nữa mà tập trung suy nghĩ xem mình nên bắt đầu như thế nào và nên thay đổi những gì.
Dường như họ không biết phải làm gì, hoặc nếu biết thì phải mất khá nhiều thời gian thì họ mới có thể hoàn thành công việc như yêu cầu. Khi đã chuẩn bị xong, James gặp từng nhân viên để giao việc cho họ. Mặt khác, anh cũng nhận thấy khối lượng công việc đã giảm bớt.