Và cứ vài gia đình thì phòi ra một sinh thể lạc loài khi không chấp nhận cái đều đều ấy. Nhưng tôi sẽ không kết luận điều đó bằng cảm tính hay lí tính. Hoặc: Môn này không phải học.
Tôi sợ cảm giác yên bình lấp đi những sâu cay cần có. Là cả ham muốn hành động theo bản chất. Rung động và cộng hưởng rung động mới là giá trị có ích, có ý nghĩa cao cấp nhất của đời sống.
Ông anh múc hai gáo nước đổ vào lò than. Và một người nghệ sỹ muốn có một sự nghiệp lâu dài và phát triển ổn định khó có thể không quan tâm đến việc rèn luyện thể chất. Nhưng vấn đề là tinh thần thật khó chia phần.
Không gì tự nhiên mất đi. Tinh thần? Bạn góp sự hoà đồng trong những trận bóng, trong những cuộc vui có điều độ. Cây ở mỗi phố đều đẹp một kiểu.
Bụi phòi ra từ những chuyến xe chở đất cát, trùm lên cây cỏ, ngụy trang màu xanh nõn nà. Nhưng không phải sở thích. Còn mình bạn với chiếc xe cạn xăng.
Tôi phải đòi một cuộc sống tiến bộ hơn. Ở đây, họ tự do trông xuống, thích ngó ai thì ngó. Sáng nay 8 giờ bạn dậy.
Nhất là một khuôn mặt cũ. Làm khổ nhau khi đời người chỉ một lần và đủ khả năng để không làm nhau khổ. Tùy theo tâm tính người mà cát thường dồn về bên thiện hay về bên ác.
Có thể những suy nghĩ ấy không hiện rõ trong từng chữ của nội tâm. Hẳn rồi, họ phải có cách của họ chứ. Tôi không có nghị lực.
Bạn không nghĩ sự suy kiệt này chủ yếu do chạy nhảy quá sức mang đến. Đó là những lúc bạn thấy mặc cảm khi viết chuyện này. Hôm nay lại bị cấm túc thế này.
Và có thể, tôi là người mà bạn được thuê để khóa mõm. Bạn thường nhớ đến một câu trong truyện Muối của rừng của Nguyễn Huy Thiệp mà bạn sẽ tìm cuốn truyện để trích cho chính xác: Họ còn bất lực hơn nữa.