Và các nhà công nghiệp Mỹ đã bán hàng cho cuộc chiến, đẩy mạnh nghiên cứu và vượt lên phi thường, bỏ xa thế giới còn lại. Điều quan trọng là Gerstner đã giữ tinh thần của Watson. IBM hiện tại đã trở lại thời hoàng kim, tuy rằng không còn ở vị trí thống lĩnh trong ngành máy tính nữa, bên cạnh những Dell, Apple, Microsoft.
Khi ấy, Watson đã trở thành một tay bán hàng cừ khôi. 1971 rời khỏi IBM sau cơn đau tim, trao quyền lực lại cho T. Từ việc bị mất trộm xe ngựa lẫn hàng hóa do ông mải uống rượu, khi ông còn niên thiếu, đã khiến ông bị ám ảnh đến nỗi đóng khung một nguyên lý bất di bất dịch: rượu và kinh doanh không thể đi chung với nhau.
Watson bước lên bục cao phát biểu. ông luôn nhìn lại để học hỏi từ đó. Các công chúa, vua và các chính khách nước ngoài đến viếng thăm IBM sẽ được đón tiếp ở đây.
Theo tác giả Rodgers và tài liệu của IBM, Watson từng làm chủ một cửa hàng bơ sữa chứ không phải hàng thịt. Ông ý thức được rằng một người đang đeo một bản án xấu xa như trường hợp của ông mà mở miệng rao giảng thì chẳng khác nào trò khôi hài. Đó là thành phố sản xuất xe hơi, sơn và các loại máy cân đo.
Nó được trang hoàng bằng đồ gỗ và cả thảm Ba Tư. Điều này cho thấy, Watson đã coi trọng nhân viên hơn lợi nhuận. Dường như có tiếng vọng của Watson ngày xưa: Đừng bàn nhiều về máy móc, hãy bàn nhiều về công việc của khách hàng.
Giờ đây, ông không chịu nổi cái đề nghị đi vay tiền như một con nợ. Sân bóng chuyền, hockey, bóng chày và nhà ăn phục vụ suốt ngày. Bên phải của con tem, người Mỹ cho thấy sức ảnh hưởng của ông lên lịch sử của họ bằng dòng chữ đỏ, in hoa và in nghiêng: MILLENIUM - 2000 Mừng thiên niên kỷ mới - năm 2000.
Trong ảnh, trông ông hơi đầy một chút so với thuở trung niên khi ông giảng giải về công thức 5C. Đức tin đó được triển khai trong thời hiện đại như thế nào? Đây là hệ thống ba giá trị mà IBM viết tiếp vào năm 2003: Bạn đang gặp những sai lầm phổ biến.
IBM còn lưu cả bản quảng cáo này trong biên niên sử. Để có sáng chế, ông đi tìm tài năng. Ông luôn trung thành với giáo lý này.
Tinh thần tiên phong trong suy nghĩ về quản trị của Watson thể hiện rất rõ trong đợt khủng hoảng những năm 1930. Nhân viên của ông không ai lạ tính nóng nảy và gia trưởng của vị chủ tịch. Jeffle đã luôn hình dung về một Watson chói sáng.
Thomas Watson viết ba chữ: MEN. Đó không chỉ là phép lịch sự, một kiểu đắc nhân tâm, mà là một phần chuyên nghiệp trong kinh doanh. 000 người vào năm 1943 hai năm trước khi thảm họa phát-xít được chặn đứng.