Rồi nó ăn hai đĩa cháo, không phải ai mời mọc hết: Chính nó đã nấu cháo đó, nó tự đắc lắm, nó tự thấy quan trọng lắm. Vậy tại sao ông vua thép đó thành công? Là vì ông biết dẫn đạo người. Và như vậy tôi thấy lợi vô cùng.
Nó ở trong kịch Hamlet, hồi V, màn II. Hồi Calvin Coolidge còn làm Tổng thống Huê Kỳ, một người bạn tôi được mời lại Bạch cung, vô phòng ông vừa đúng lúc ông nói với cô thư ký của ông rằng: "Chiếc áo cô bận hôm nay thiệt đẹp. Riêng tôi, tôi tin rằng bà ấy nói quá đáng.
Trong cuốn "Ký ức về đời tư của Nã Phá Luân", ông viết: "Tuy tôi chơi bi da rất giỏi nhưng tôi cũng cố ý nhường cho Hoàng hậu thắng tôi, mà được vậy, Hoàng hậu rất vui lòng". Ông làm cách nào? Tất nhiên ông không nói cụt ngủn rằng ông bận việc lắm. Kết quả: tất cả những kiểu đó đều được thu nhận.
Những ai đã gặp Tổng thống Théodore Roosevelt đều ngạc nhiên về sự biết nhiều, hiểu rộng của ông. Chắc bạn đã được nghe người ta nói tới nó: tên nó là Caruso. Trước nhà bà Gent, một bà bạn của tôi, mà tôi đã có dịp nói tới, có một bãi cỏ đẹp mà tụi con nít thường tới giày xéo phá phách mỗi ngày.
000 đồng? Thì chịu liền chứ còn gì nữa! Chiếc xe bán được tức thì vì chính khách hàng đã tự tính giá lấy. Phải, rồi sao nữa? Bạn xoa tay hoan hỉ. Bây giờ người ta không biết xây nhà đẹp như vậy nữa.
Trong một bữa cơm tối, nhà một người bạn làm nghề xuất bản, tôi được gặp một nhà thực vật học có danh. Trong tình hình khẩn trương như vậy, trong không khí bừng bừng thù oán đó, Rockefeller quyết lấy lòng và giải hòa với họ. Nếu tôi theo sự xúc động tự nhiên trong lòng mà chạy tới kiếm ông ta, la lên: "Cái gì lạ lùng vậy? Tự nhiên ông tăng tiền mướn lên 300 phần trăm khi ông biết chắc rằng tôi đã quảng cáo rồi, đã in vé rồi? Ba trăm phần trăm! Kỳ cục không? Điên rồi mà! Không khi nào tôi chịu giá đó đâu!".
Ông phân phát hết thảy những của cải của ông và thề sống trong cảnh nghèo. "Hôn nhân là việc quan trọng nhất trong đời, quan trọng hơn cả sinh và tử". Anh ta phàn nàn công việc nặng nhọc quá, làm việc nhiều giờ quá, và xin thêm người phụ.
Chúng ta phải nhũn nhặn vì chúng ta chỉ là phàm nhân. Nhưng hãng lại quả quyết nói ra như vậy. Von Bulow đã biết chữa lỗi lại liền.
Ai cấm các bạn bắt chước các nhà thông thái? Nếu bạn sẵn sàng nhận rằng bạn có thể lầm được thì khỏi lo gì hết. Ông Lawes chỉ muốn một nơi nào chắc chắn. Cún chưa hề đọc một trang sách tâm lý nào hết.
Nhưng, tôi xin nhắc lại, nếu ông nhất định đòi thay đổi thì ông phải chịu trách nhiệm trong sự rủi ro, máy hư chạy không được. Ngoài vinh quang đó ra, ông bà lại giàu sang, có địa vị quan trọng trong xã hội và có nhièu con. Nghiêm quân của tôi khéo nuôi heo và bò, kỳ đấu xảo canh nông nào ông cũng được giải thưởng.