Lần đầu, tôi mở cho mẹ xem một trang web có người viết về tôi gọi tôi là thiên tài, lòng đầy hồi hộp. Mẹ xem xong bảo: Đây là trang hài hước à? Đôi lần tôi nửa đùa nửa thật: Con đứng trong 5 nhà thơ Việt Nam hay nhất. Về danh tiếng và giá trị.
Cô ta có lỡ đọc phải cũng đừng nhầm là mình. Nhiều khi đã chán tên sêri NGOÁY MŨI nhưng ngại đặt tên khác. Tôi tụt khăn trải lên băng ghế bảo để đỡ nóng.
Hôm nay chị bạn ra viện. Với những dữ kiện trước đó (mà bây giờ bạn quên rồi), bạn cảm thấy cái sứ mệnh mơ hồ lại đè nặng lên tim. Dù bạn sợ làm đau họ nhưng cuối cùng thì con người vẫn cần nhìn nhận thất bại của mình.
Mạch sáng tạo và khao khát đến với nó không chảy rần rật trong hắn. Điều cốt yếu là họ dâng hiến được năng lực phù hợp của mình. Mà muốn vào có phải dễ đâu, phải có người quen giới thiệu.
Thực ra bạn biết bác cũng chỉ cảnh cáo rồi sớm muộn cũng thả cho bạn về trong ngày. Tất nhiên tôi biết có thể tôi đánh giá thấp trí tuệ và lòng bao dung của họ. Khi nó ngừng chứng minh, những đứa trẻ bất hạnh không được nuôi dưỡng trong tình thương như những kẻ có tài nhưng ác kia, ngày một nhiều.
Cô không dám nhìn vào ai. Nhưng cũng thông cảm với ông ta. Nên dù lười, hắn vẫn phải cố mà chăm.
Dù biết đằng sau chúng không ít sự nhì nhằng. Cái chính là tớ đã cho cái vỏ kẹo vào túi và anh chàng chắc cũng nhìn thấy. Văn chương biểu đạt hiện thực tốt quá chăng? Có thể.
Nhiều đến độ mà có lúc bạn cảm giác như âm thanh không đi từ ngoài vào mà như phòi từ óc, từ thất khướu ra. Tôi chưa làm thế bao giờ. Rồi hình như cả tiếng chảo mỡ sôi dưới tầng hai.
Thế là có cớ mời anh ta chiếc kẹo. Trông anh cũng sáng sủa đấy chứ! Nhưng những lúc mở tủ ra, đọc lại những bài thơ đã và chưa gửi, những lúc đặt bút viết trôi chảy, bạn lại tin mình, tin vào những gì đọng trong tiềm thức của mình.
Ngồi bên trái tôi là một người khá điềm tĩnh, ít reo hò. Nhưng rốt cuộc, các cậu hay tớ vẫn là phận con sâu cái kiến, bị bọn hiện sinh có quyền lực thích thì thả rông, không thích thì nhốt lại, thủ tiêu, ngứa ngáy thì làm trò tiêu khiển. Lòng vòng quanh cái viện quân y xấu hoắc, bạn tìm một làn gạch rìa bồn cỏ để ngồi.