Bạn được thêm một người đối xử dịu dàng. Đáng nhẽ tôi cũng nên biết ngoan ngoãn trong ý nghĩ và bao dung với tầm nhận thức của chú như bao ông chú khác đầy rẫy đời này. Sáng nay chép bài một tí.
Vừa ngó thấy một người ngủ trên ghế đá. Tôi chỉ ủng hộ dân chủ và những anh có vẻ hợp với chiêu bài dân chủ của tôi. Ông đặt tay nàng lên vành tai và nói: Anh muốn thú nhận với em một điều.
Nhưng trong đêm, với đôi mắt mở thao láo, bạn còn cảm thấy độ vang của tiếng thét ấy. So với họ, đó chỉ là những tiếng lá rơi. Mà em lại chẳng thể sưởi ấm hết hồn anh.
Để tí nữa em bảo cháu vào. Vừa đi đá bóng về buổi chiều, bác hỏi: Hôm nay cháu có đi học không. Khách vắng thì họ mới mở thêm cho người ngoài vào để tận dụng công suất các máy bật cả ngày.
Bạn cảm ơn những giờ phút bên họ. Khi cảm thấy thua, họ có thể giao nộp hết quân cờ và xin rút lui với điều kiện được đi ở ẩn trên một hòn đảo đẹp nhiều mỹ nữ. Hiểu biết này đến hết sức đơn giản.
Khi họ tin vào những lí do chân chính mà mình bịa ra để tự bào chữa. Và họ cũng sẽ khổ lây. Là lặp lại nhàm chán, là luôn luôn sáng tạo.
Nhưng như một thói quen, bạn lựa chọn ngủ tiếp. có đứa nói bệnh viện này chữa cho bộ đội rồi mới đến lượt dân Điều khiển trẻ em bằng các trò chơi, công cụ hiện đại.
Và có thể, tôi là người mà bạn được thuê để khóa mõm. Mình không bao giờ thả. Thả thơ ra để nó bị bọn vô học cho ăn một cái tát.
Thế nên tôi đã tìm mua tất cả các tác phẩm của ngài cho ông cụ. Bác ạ, chú cảnh sát lúc thả xe cháu có nói: Nhà toàn công an mà lại chậm chạp thế. Và để trung thực với mình, anh không hướng về nó nữa.
Dù mỗi ngày lại nảy nòi ra đủ thứ để viết, mỗi lần đọc lại lại muốn viết khác. Từ đó cháu đi đâu cũng xin phép em, có hôm nào đột xuất, cháu luôn gọi điện về. Thủa mới lớn, tôi những tưởng tôi sẽ được quan tâm tận tình và phát triển toàn diện hơn nữa.