Đó là công việc cai quản một toán nô lệ xây tường thành ở vương quốc đó. Tôi ra sức làm cật lực, nhưng điều luật dài quá nên khi ông Algamish quay lại, công việc vẫn chưa xong. - Điều này xuất phát từ món quà của nhà vua tặng cho tôi.
- Nhưng chúng ta không biết cách người khác làm ra vàng như thế nào để bắt chước làm theo? – Kobbi thắc mắc hỏi. Ngoài việc xây dựng công trình thủy lợi nhằm dẫn nước vào những vùng đất nằm bên trong thung lũng, những kỹ sư của Babylon cũng hoàn thành một công trình khác có quy mô lớn không kém. - Trong câu chuyện này, chúng ta thấy được may mắn sẽ đến với những ai biết đón nhận nó.
Một khi tôi đã nhận thức được tác hại của những hành vi đó thì tôi sẽ loại bỏ ngay. Tôi sẽ kể cho cậu nghe về chuyện này. Cách đây không lâu, có một chàng thanh niên tìm đến tôi để vay tiền.
- Vậy thì hãy tìm cơ hội chứng tỏ bản lĩnh của mình đi. Cuộc sống như thế không thể gọi là thoải mái và hạnh phúc được. Trong tình cảnh đó, ngược lại với mọi người, Megiddo và ông đang nôn nóng chờ đợi cơ hội chứng tỏ năng lực làm việc của mình với những người đến mua nô lệ.
Cho đến một này, tôi nhận ra những món nợ tuy nhỏ nhưng cộng lại thành một con số rất lớn và tôi không thể trả hết được. - Bệnh mẹ tôi lại trở nặng. Không phải ai cũng làm được như anh vậy đâu! - Một người khác lên tiếng.
- Đúng, tôi vốn biết điều đó là sự thật. - Tao không thích công việc mày đang làm. Như tôi đã nói, đây chính là phương thức chữa trị đầu tiên mà tôi đã khám phá ra và áp dụng cho túi tiền xẹp lép của mình: “Bỏ vào trong túi mười đồng, và chỉ lấy ra chín đồng để chi tiêu”.
Arkad vừa dứt lời, một vị thương gia khá cao tuổi đứng lên xin nói: - Vào những lúc rảnh rỗi, các nô lệ thường tụ tập và đánh chén vui vầy với nhau. Tôi cảm thấy tương lai của mình và gia đình thật yên ổn vì trong nhà có đầy tiền vàng dự trữ trong các rương, hòm… Tôi không còn là người bạn thân làm lụng vất vả của anh nữa.
Nabonidus đành bỏ thành và chạy trốn khỏi vương quốc. Tôi là người sở hữu rất nhiều vàng. Một lần nữa, đầu tôi lại vang lên câu nói của bà Sira: “Những món nợ của cậu là những kẻ thù đã xua đuổi cậu ra khỏi Babylon”.
Bởi vì, anh ta không hề có một chút nỗ lực nào trong công việc. Một chấm trắng nho nhỏ nổi bật kia là ngôi tháp của Đền Chuông đấy. Kể từ đó, con được công một thành viên của nhóm người luôn thực hiện những cuộc kinh doanh mạo hiểm một cách thận trọng ấy.
Nếu cứ để yên trong túi thì vàng không thể sinh lợi được. - Chẳng lẽ chúng cũng nối gót sự nghèo khổ của cha chúng sao? Chúng cần có nhiều tiền để sống tốt hơn. Anh không nên cho nhiều người biết về điều này đâu!