Chúng ta phải nhận thức được tình huống sự việc. Đó là xe Buick hay Mazda? Nó màu trắng hay màu bạc? Nó có cửa cuộn xuống phải không? Chúng ta có thể ghi lại trong sổ hẹn là ngày 17 tháng 6 chúng ta sẽ phải mang ô tô đi bảo dưỡng theo định kì hàng năm.
Tấm chì này quá nặng nên chúng ta vứt nó vào trong một hộp (can) lớn – can =72. Tuy nhiên, trên thực tế, giảng viên và các nhà khoa học đó muốn dùng tiền của mình để đi đâu đó, nơi mà họ có thể gặp nhau trực tiếp. Chúng ta có hai lựa chọn cho bước tiếp theo.
“Một ngày tôi đến tham gia lớp học quản lý kinh doanh tại một trường đại học”, người đàn ông kể lại chi tiết. Tôi phải nhấn mạnh rằng những quy tắc này chỉ được áp dụng cho việc học đại học. Cũng chính vì lý do này mà chúng ta rất khó khăn khi tìm ra chùm chìa khóa xe đã bỏ quên ở một vị trí khuất nào đó.
Câu hỏi này liên quan đến một số thứ đã được nhắc đến. Bên cạnh đó, theo logic thì con kiến không thể che con voi. “Chúng ta đã gặp nhau ở đâu nhỉ?”.
Chúng dựa trên khả năng của các nhân chứng xây dựng lại các đặc điểm từ trí nhớ - mũi, miệng, mắt,… Jacques Peneri, người phát triển chương trình khẳng định “gương mặt của một người nào đó là tổng hợp các bộ phận và chi tiết trên mặt”. Thói quen học tập của chúng ta được hình thành dựa trên cách ta được nuôi dạy và những điều ta thấy xung quanh. Anh ta có thể nhìn thấy gì xung quanh mình? Cửa ra vào, lọ hoa, màn hình ti vi, các bức tranh, giá sách, bảng vẽ…
Khoản thu thứ hai của chúng ta là Thuế gián thu (Indirect Taxes). Đây là Peter Larsson, anh là người Na Uy, làm việc cho một công ti dược phẩm. Trong trường hợp của Bob, bạn có thể dễ dàng nhận ra đặc điểm nổi bật, đáng chú ý nhất của anh là chiếc răng bị gãy.
Ý của tôi là con người chỉ có một cái đầu với một hệ thống ghi nhớ. Đồng thời, có một vấn đề về áp lực khi chép toàn bộ bài giảng. Câu chuyện này đáng cười hay đáng buồn phụ thuộc hoàn toàn vào cách bạn nhìn nhận nó.
Từ tiếp theo chúng ta cần nhớ là “con cá”. Từ này sẽ được chuyển thành một chất tẩy quần áo mới “SubsCity”. Chúng ta có thể nhớ nếu chúng ta quả quyết mình thật sự muốn nhớ… và lập trình nó để thực hiện “trực tuyến” các hoạt động nào đó.
Chẳng có gì sai trái cả, và bạn cũng chẳng phải là kẻ lười biếng. Trí nhớ tạm thời kéo dài trong khoảng thời gian từ vài giây đến vài phút. Hãy tưởng tượng bạn cần phải sạc pin cho chìa khóa và bạn chỉ có thể thực hiện việc này bằng cách cho chìa khóa vào trong bát.
Như đã nói, bạn buộc mình phải ngồi nghe vị giáo sư giảng bài hay phải đọc một bài viết chán ngắt. Có ai chưa bao giờ trì hoãn điều gì? “Được, tôi sẽ làm nó ngày mai”. Động lực có hiệu quả trong thuật ngữ trí nhớ là mong muốn ghi nhớ những thứ cụ thể với mục đích nhất định.