Trong mười năm liên tục, tôi luôn tái đầu tư những gì mình đã có được. Nói cách khác, chúng mang lại sự may mắn vô tận. - Ta không phải là một hòn đá biết nói.
Sao ngươi lại còn có thể trông mong một cây bốn lá nào mọc được trên những hòn đá này nhỉ? Chắc là ngươi mất trí rồi. Ông ấy sẽ bảo cho ta biết Cây Bốn Lá thần kỳ mọc ở đâu. Thỏa thuận trao đổi của chúng ta rất đơn giản: Ta nói cho mi biết chỗ mọc của Cây Bốn Lá thần kỳ, còn mi sẽ giết Merlin cho ta.
Câu chuyện giản dị này có thể được áp dụng rất rộng rãi cho tất cả mọi người và có khả năng khích lệ một cách độc đáo. Giờ thì anh chẳng có thể làm gì được nữa. Thần Gnome đã gần như khuất dạng trong hang đá ngầm.
Nhìn kìa, mảnh đất này thật tươi tốt và màu mỡ làm sao! Nhìn kìa! Đó là dòng suối nhỏ mà tôi đã đào từ nơi Bà chúa hồ đến đây. Đó là câu trả lời cho câu hỏi của ngươi. - Cậu nghĩ thế thật sao? Có thật cậu chỉ đơn giản nghĩ là tôi đã quá may mắn phải không?
- Bây giờ thì anh có thể sống đến suốt đời với sự may mắn đó. Điều này cũng không có gì là lạ. May mắn có thể mỉm cười với tất cả chúng ta nếu chúng ta làm một "điều gì đó".
Đó không phải là cây bốn lá mang lại sự may mắn vô tận, nó là cái cây mang lại. Sao mà hai người lại gặp được nhau sau ngần ấy năm biệt tích nhỉ? Thật là một sự tình cờ ngẫu nhiên. Chẳng ai nói lời nào.
Giờ đây, anh chỉ chăm chú vào mỗi một điều: căng mắt tìm kiếm bất cứ dấu hiệu nào giúp anh tìm thấy cây bốn lá. - Thưa ngài, có người nói với tôi rằng trong vòng năm ngày nữa một Cây Bốn Lá thần kỳ sẽ mọc lên trong khu rừng này và. Ta là Ston - Mẹ của các loại đá - Bà bực bội sửa lời Sid - Chắc ngươi lại là một hiệp sĩ đang đi tìm.
Nhưng Sid chợt nhớ tới lời của Sequoia. Sid nằm đó ngắm nhìn mảnh đất nhỏ mình vừa mới vun xới. Một lần nữa Merlin lại hết sức vất vả mới làm cho mọi người im lặng để tập trung nghe ông nói tiếp:
Ông ngước nhìn những nhánh cây đu đưa trong cơn gió thoảng nhẹ của buổi ban chiều cùng những tia nắng lung linh trên thảm cỏ xanh mượt phủ đầy những cây cỏ bốn lá mềm mại như nhung trải rộng dưới chân, chưa bao giờ ông thấy lòng mình bình yên đến thế. Nott nghĩ rằng có lẽ thần Gnome đang nói dối. Sáng hôm sau, Sid thức dậy trong lòng cảm thấy bồn chồn không yên.
Thần Gnome sống dưới lòng đất và tạo ra tất cả những đường hầm xuyên khắp khu rừng này. Còn cần gì nữa? Các ngươi có biết là mình đang đánh thức những bông hoa ly xinh đẹp của ta không? Giờ đang là giờ ngủ trưa của chúng. Chàng muốn cảm ơn ông thật nhiều.