Nếu không như vậy, chúng tôi sẽ kiện nhau, tôi sẽ mất tiền và làm cho một khách hàng tốt hóa ra một kẻ thù của tôi. Các em đã cho tôi một bài học mà tôi sẽ ghi nhớ suốt đời. Chúng tôi tiếp tục nói chuyện trong một lúc.
Bạn tưởng tôi sẽ khuyên bạn "Không nên" sao? Thưa không! Tôi chỉ khuyên bạn điều này. Thiệt vậy, chắc có nhiều bạn thân của ta thấy chúng ta lỡ làng lại vui hơn là thấy chúng ta sung sướng. Vì những người khác họ cũng chỉ nghĩ tới cái họ thích thôi, không cần biết ta thích cái gì.
Điều bạn muốn biết là làm sao áp dụng phương pháp đó vào công việc làm ăn hàng ngày được. Từ nay tôi muốn khi đánh máy, cô để ý tới những dấu chấm câu hơn chút nữa". Ông chỉ nói tới vấn đề mà ông kia ưa nhất.
Sau cùng ông ta phải nhận rằng tôi có lý, nhưng lúc đó tôi phải ra về, không kịp cho ông ta biết kết quả cuộc điều tra của tôi. Nghĩa là trong thâm tâm y, y nhất định không chịu nhận y có tội. Có những kẻ như vậy: để tự ý họ mua chứ không mời ép được.
Và ông không bao giờ quên chuyện đó hết. Ông bạn tới Bạch Cung và Lincoln nói với ông trong mấy tiếng đồng hồ về tờ bố cáo ông tính công bố để thủ tiêu chế độ nô lệ. Hồi xưa bà trẻ, đẹp, được nhiều người tâng bốc.
Nếu ngồi lâu quá năm phút thì đừng có hy vọng gì thành công hết. Bạn đọc một lần mỗi chương để hiểu đại cương. Chỉ gắng sức tìm kiếm những sự kiện đã xảy ra thôi".
Trong số người làm công Trung Hoa, vất vả dưới ánh nắng thiêu người, đổi chén mồ hôi lấy 7 xu mỗi ngày, tôi đã từng thấy nhiều nét mặt vui tươi, như trên mặt các phú ông ở Nữu Ước. Dùng cuốn sách này làm kim chỉ nam để giải quyết những nỗi khó khăn hằng ngày. Nhưng nghĩ tới điều đó làm quái gì?
- Vậy thì có thể đem bán cho một hãng xe được. : "Trong luật hàng hải, thời hạn tiêu diệt thẩm quyền là sáu năm phải không?". Thần tự thấy xấu hổ, vì chẳng biết chút chi về hóa học và vật lý học, không thể phân tích được một vấn đề giản dị nhất của khoa học.
Công ty Điện thoại ở Nữu Ước mới điều tra xem trong khi đàm thoại tiếng nào được dùng nhiều nhất. Họ hăng hái làm việc và hết ngày, họ để lại sau họ một con số "10" kếch xù và ngạo nghễ. Đứa nhỏ giữ lời hứa.
Nét mặt ông Pullman tươi hẳn lên, rồi ông mời: "Ông vô phòng tôi. Không, ông nói: "Thầy có thể nghiên cứu việc này được. Tại sao y quý ông như vậy? Tại ông theo lễ phép châu u, với một giọng trịnh trọng gọi người đó bằng: "Ông Copper", chớ không kêu xách mé theo kiểu Mỹ.