Merlin đứng nhìn theo Sid cho đến khi tiếng có ngựa xa dần. Hãy nói cho ta biết nó ở đâu. Bà ta có một sắc đẹp mê hồn.
Giọng cười của bà vừa chói tai vừa sâu thẳm và vang xa tới hàng vạn dặm. Chưa bao giờ có ai thay đổi đất trong khu rừng này cả. Thế là các hiệp sĩ im lặng rời khỏi khu vườn hoàng gia.
Như vậy, lời nguyền đã bị phá giải, bởi vì người sẽ chết nếu không tìm thấy cây bốn lá và người nhổ nó ra nhưng không chết cùng là một người - đó là Merlin. Cơ thể bà được tạo thành bởi một làn nước trong vắt mà ta có thể nhìn xuyên thấu qua được. Sự việc trở nên phức tạp rồi đây! Trong khu rừng Mê Hoặc chẳng có nơi nào có thể lấy được nước ngoại trừ nơi đây.
Anh sẽ nói chuyện với Sid để xem anh ta có muốn về cùng anh không. Vì thế Merlin sẽ thoát chết và sẽ đưa cho ta Cây Bốn Lá thần kỳ. Đừng làm mất thì giờ của ta.
Và điều này chính xác vừa xảy ra với Sid: chàng đã chấp nhận quên đi chuyện lấy nuớc để khỏi đánh thức những bông hoa ly và ngay khi cháu tìm cách chia sẻ những nỗi khổ của Bà chúa hồ thì chàng lại tìm được cách giải quyết được việc của chính mình. Chàng chỉ có thể mang đủ đất để phủ lên một vài mét đất nhỏ. Dường như cách dễ dàng nhất bây giờ là theo chân Nott rời khỏi khu rừng để khỏi phải đối diện với một tình huống khó xử.
Thần Ston không thể nào nhìn được cười, bà cười mãi không dứt: Sao Nott lại có thể tin lời mụ ta nhỉ? Anh ấy không biết rằng là một hiệp sĩ thì điều quan trọng nhất là không được đánh mất niềm tin, không nên bận tâm và bị ảnh hưởng bởi lời lẽ của những kẻ không chắc là có thiện ý tốt, ngay cả khi họ giả bộ tốt với mình vì một động cơ nào đó. Max suy nghĩ về những gì Jim vừa nói.
Điều này khiến anh cảm thấy sợ hãi, nỗi sợ hãi này còn tồi tệ hơn cả lần anh vừa nói chuyện xong với thần Gnome. Bà có biết ta là ai không? Ta là hiệp sĩ Nott đây. Không cần phải nói thêm gì nữa, ngôn từ thường không cần thiết giữa những ngườibạn tâm giao, tri kỷ.
Ta là nô lệ cho nước của ta. Tuyệt vọng và không còn tin vào mình nữa. Chính anh đã quyết định đi tới khu rừng Mê Hoặc.
- Xin ngài đừng tức giận! Có phải là ngài nói rằng chưa từng có một cây bốn lá nào mọc trong khu rừng này phải không ạ? - Cậu nghĩ thế thật sao? Có thật cậu chỉ đơn giản nghĩ là tôi đã quá may mắn phải không? Chàng điều khiển con ngựa bạch mã chạy từ từ về nơi có mảnh đất của mình.
Sao Nott lại có thể tin lời mụ ta nhỉ? Anh ấy không biết rằng là một hiệp sĩ thì điều quan trọng nhất là không được đánh mất niềm tin, không nên bận tâm và bị ảnh hưởng bởi lời lẽ của những kẻ không chắc là có thiện ý tốt, ngay cả khi họ giả bộ tốt với mình vì một động cơ nào đó. - Cái gì? - Nott la lên, không tin nổi những gì mình vừa nghe thấy. Ai cũng mong muốn có được may mắn và thành công.