Âm thanh duy nhất mà các thính giả của tôi nghe được là một đoạn nhạc cứ hết to rồi lại nhỏ, mà chẳng kèm theo một giọng nói nào. Họ sẵn sàng chia sẻ sự nhiệt tình đó khi tiếp xúc với bất cứ ai. Giờ đây người ta có lời khuyến cáo rằng nên thận trọng với lời khen của bạn.
Nhưng giờ đây khi nói Miễn bình luận, người ta sẽ nghĩ ngay rằng bạn có vấn đề. Tôi chỉ biết rằng các cầu thủ bóng chày của chúng ta chắc chắn đã có tiến bộ rất nhiều. Tôi không thể trả lời câu hỏi này được vì tôi không rõ lắm.
Chúng cho thấy bạn ở thế chủ động, bạn có trình độ cao, bạn am hiểu nhiều thứ, và nhất là chứng tỏ bạn đã có nghiên cứu ít nhiều về ngành nghề này. Tôi đã kể chuyện và hỏi câu hỏi trên với rất nhiều người, từ những nguyên thủ quốc gia đến những anh lính mới nhập ngũ. Điệu bộ và cử chỉ thì dứt khoát và ấn tượng.
Và đó cũng là nguyên tắc vàng sau cùng mà tôi muốn nói: Hãy cởi mở (một cách chân thành) với người mà bạn đang trò chuyện, để họ cũng cởi mở với bạn nữa chứ! Đối với tôi, lần dự tiệc đông đúc khách khứa nào cũng khá hấp dẫn và mang chút thách thức. Vậy thì tại sao tôi không được hỏi tổng thống những câu như thế? Những gì mà khán giả của tôi thắc mắc: Tôi sẽ hỏi.
Tôi không có câu hỏi nào dành cho anh cả. Trái lại, việc phân ưu sẽ nhiều hơn nơi tang lễ. - Cậu có biết sau bữa tiệc thì Jeanerre luôn hát vài bài không?
Lúc đó quả thật tôi mừng đến nỗi hai tai cứ ù đi. Hãy điểm lại mà xem, những người mà chúng ta thích trò chuyện nhất thường là những người cảm thông với chúng ta nhiều nhất. Tôi thật sự không biết cái nào đáng nhớ hơn 91 từ you know hay nội dung cuộc gặp gỡ.
Do vậy, tôi phải luôn tự hỏi rằng cử chỉ, điệu bộ của tôi khi trò chuyện có là đặc trưng của riêng tôi hay không. Về yếu tố thứ tư có một óc khôi hài thì Nixon không có. Tôi sẽ làm việc từ thứ hai đến thứ sáu với tiền lương là 55 đô la một tuần.
Thật khó tin đây chính là người đã từng bắn rơi cả thảy bảy chiếc máy bay phát xít Đức trong thế chiến khốc liệt! Nói quá nhiều (overtalk) chẳng tạo nên một thiện cảm nào nơi người nghe cả. Thầy làm thế tức là tiêu chúng em rồi.
Bài nói này thực sự giết chết ông vì nói quá dài. Ông không làm nghiêm trọng hóa những vấn đề vốn đã phức tạp. Vài ngày sau, trong lúc tôi đang chuẩn bị cho chương trình phát thanh của mình thì chuông điện thoại reo.
Nhưng thật sự tôi đã bỏ phiếu cho ông. Một dòng ký ức về người cha thân yêu như dòng thác trào về. Nixon còn có một tính cách thứ năm mà tôi chưa đề cập.