Tao nói mày có hiểu không, cá? Hôm nay tao có 20. Nhưng mẹ thì lúc nào cũng bận. Đó là một sự chuyển đổi quan trọng.
Lần vỡ đầu tiên là hồi bạn chừng 6 tuổi, hạnh phúc với tuổi thơ. Lại về nhà bác ôn thi. Viết thế đủ chưa nhỉ.
Tôi và thằng em lại về. Đơn giản vì hai cái đó bản chất giống nhau: Bó hẹp về cảm quan. Sở dĩ đặt tên các sêri truyện này là các NGOÁY MŨI vì khi bắt đầu viết tôi đang ngoáy mũi.
Và càng cô độc vì không được hiểu, con người ta càng dễ ích kỷ. Hắn mãi coi mình là một thằng nội trợ tồi. Chơi là nằm mơ bất tận trong tự giam hãm vào khuôn khổ.
Bạn muốn nhìn thấy năng lực thực sự của họ được phát huy, họ được nâng cấp nhận thức và có những điều tâm huyết để đeo đuổi. Chị út hỏi ngay: Sao thế? Lắc đầu. Nhưng mà tôi ươm mầm.
Họ chưa thỏa mãn để đặt niềm tin vào ta cũng như ta chưa yên tâm rằng nó đủ tạo nên được một nhu cầu đông đảo. Mà đời người thì có mấy đâu. Thôi, bác đừng xuống.
Mà chắc gì bác đã biết được chuyện gian dối của bạn. Và kẻ thua chấp nhận rút súng tự tử. Tự do hay không còn tùy vào bộ óc của chính bạn.
Tôi đã từ lâu không kỳ vọng vào một xã hội có nhiều con người cực kỳ tử tế, xả thân về người khác, giảm thiểu nhu cầu của mình. Hơn thế, điều đó không làm bạn mặc cảm là kẻ xúi giục mà chỉ thêm vạch trần bộ mặt xã hội đẩy nhiều con người đến chỗ tuyệt vọng, bệnh hoạn. Mùa đông thì mấy chiếc áo len dày sụ mớ ba mớ bảy.
Cháu không tranh luận, không đủ sức tranh luận. Nếu họ chưa đạt đến tầm cao, chả nhẽ cứ bỏ mặc họ mà đi một mình. Nàng thấy lạ lùng và cười với cô bạn bên cạnh: Bạn này lạ lắm.
Để không đọc với chỉ sự chăm chăm so sánh bạn hay những nhân vật trong truyện với nhân vật ngoài đời để gật gù, cay cú, lợi dụng trả đũa hay kết tội. Cứ như người từ trên giời rơi xuống. Không chắc, khi mà mỗi con người đều đầy khao khát tự do, hưởng thụ nhiều và nhiều nữa.