Nhưng đối với tôi, đúng là nó ngang bằng với việc làm gì để đối mặt với thất bại. Hãy gọi đó là "sự rèn luyện"". Lần này thì tôi không thể thoát nữa rồi.
Nhưng nếu bạn càu nhàu vì không thấy thỏa mãn, thì không ai ngăn cản bạn bỏ đi vươn tới các vì sao. Đó là vì suốt thời gian học tiểu học, tôi gặp phải một ông thầy thích nhéo hơn là dạy học. Nếu bạn tiếp tục làm những gì bạn vẫn làm, bạn sẽ vẫn đạt được những gì bạn thường đạt.
Toyota kí một hợp đồng với ông. “Đừng bao giờ, đừng bao giờ, đừng bao giờ nhượng bộ trong bất cứ việc gì bạn làm”. Tôi bắt đầu cảm nhận “sự thành công” thật sự khi tôi bị tuột dốc trong công việc kinh doanh.
Và cuối cùng hầu như chỉ 6 tháng sau thì cô bạn giá của tôi đã rời bỏ tôi. Nhiều năm sau, khi đoàn ba le ngày trước đến thị trấn, cô đi xem và khi rời khỏi nhà hát, cô va phải nhà biên đạo múa khi xưa giờ đây đã 80 tuổi. Trong ngày, hễ khi nào bạn rảnh, hãy tận dụng những cơ hội đó để làm việc tương tự.
Chẳng có gì đáng ngạc nhiên khi “phần thưởng” lại đến với họ. “Những nỗi lo ngại của chúng ta chính là những kẻ phản bội và chúng khiến ta đánh mất điều tốt đẹp mà ta có thể đạt được khi làm ta e sợ những thử thách. Tôi bắt đầu vỡ mộng, tinh thần suy sụp.
Sau đó, anh xem xét những chỗ nhỏ nhặt bình thường những người khác sẽ bỏ qua, và lại bận bịu với việc sửa chỗ này, chỉnh chỗ kia. "Xin hãy nhớ rằng,để có cầu vồng bạn phải có cơn mưa . Vậy giờ phải làm gì nữa? Tôi xem các tài liệu trước đây để biết người tiền nhiệm của mình đã làm gì.
Chúng tôi xây dựng lại một xạp bán hàng tạm thời trên góc phố Aveniada soler, nhưng vào năm 1948, cơn bão Gene đã thổi bay mái sạp của chúng tôi. Diền đàn dành cho ngwoif hùng biện trước thư viện trường đại học Malaya là ngôi nhà thứ hai của ông. “Tôi xem đó là một vấn đề phụ nhưng tôi sẽ rất vui mừng nếu mình giúp đỡ được những người tàn tật khác bằng cách chứng minh rằng mình có thể thành công bất chấp trở ngại cá nhân”.
Hệ thống này đảm bảo rằng khi máy bay bị lạc hướng ,nó sẽ tự điều chỉnh để máy bay đến được nơi cần đến . Lúc đầu, bà phải nợ nhân viên của mình tiền lương hàng tháng nhưng thay vào đó, bà nấu ăn cho họ mỗi ngày. Chẳng hạn như đừng mong đợi người khác tán dương bạn vì bạn thất bại.
Sinh ra tại một vùng rừng xa xôi hẻo lánh của Kentucky vào năm 1809, Lincoln làm nhân viên kiểm soát đường ray, người chèo thuyền, thủ kho, trưởng trạm bưu điện và nhân viên thuế quan trước khi trở thành một luật sư. Nhà thì giống như ngọn lửa, còn trường học giống “ cái chảo nóng”. Một vị bác sĩ truyền lại cho người con bác sĩ .
Vì thế,điều quan trọng mà các bạn cần nhận ra là chúng ta phải học trong những lúc mọi chuyện đều suôn sẻ. “Con người không chỉ lo lắng về những điều đang xảy ra, mà còn lo lắng cho quan điểm của họ về những điều đang xảy ra. "Con người tận dụng được năng lượng nguyên tử là điều không thể nào xảy ra ".