Ông đã đột ngột chuyển sang dạng câu mệnh đề, không bắt đầu bằng chủ ngữ như nãy giờ ông nói. Thật ra, nếu ai từng mạo hiểm, dù ở cấp độ nhỏ nhất, cũng thấy rằng kẻ mạo hiểm là người suy nghĩ nhiều nhất và nhanh nhất. Bởi vì, trước sau như một, cho đến tận ngày nhắm mắt xuôi tay, ông vẫn nhắc lại luận điểm con người như là toàn bộ ý nghĩa của công việc kinh doanh.
Watson không chỉ đổ bóng tư tưởng của mình đối với IBM mà cả trong nền quản trị doanh nghiệp thời hiện đại. Diễn thuyết thì dễ, thực thi cam kết mới là loại tiêu chuẩn làm nên người đó. Và để khỏi đi bộ mất cả ngày vừa đi vừa về, Tommy phải học nội trú ở trường.
Và vòng tròn này được đặt tiếp giữa một cột chữ nhật màu đen. Nhưng một khi đã sa vào tính tự mãn, ta sẽ gục quỵ mãi mãi. Ngày nay, với nhiều công ty, chuyện ăn mặc của nhân viên là một vấn đề chuyên nghiệp.
Ngay cả Maney, người đã bỏ ra nhiều năm để độc quyền khảo cứu kho tư liệu về Watson, cũng chỉ có thể đặt câu hỏi tại sao ông lại hào hứng làm việc đó? mà không thể đưa ra bằng chứng trả lời, ngoài suy đoán một người tầm cỡ như Patterson đã ra lệnh thì Watson thấy không có gì phải băn khoăn. IBM còn lưu cả bản quảng cáo này trong biên niên sử. Năm 1940, khi Watson đã vào tuổi 60, ông đã quyết định làm lễ tôn vinh những nhà bán hàng
Con người, Thời gian, Tiền bạc, đó là mối quan hệ sống còn có tính phổ biến giữa các yếu tố trong kinh doanh. Bởi vì, Watson đã khuyến khích những cây đàn piano ở Homestead và mọi thứ khác cho nhân công mà các doanh nghiệp ngày nay ít nhiều sử dụng. Nhưng trong lời dẫn của bài viết, bà viết một câu duy nhất: Công nghệ thì quan trọng nhưng con người phải trên hết (Technology is important but people must come first).
Bởi vì, Watson đã đưa ra nguyên tắc làm việc nhóm ngay từ đầu, năm 1914 khi ông gia nhập và điều hành CTR tiền thân IBM. Nhưng khi Watson thấy ông bạn Ket của mình nổ máy xe mà không cần quay bánh trớn và chỉ dùng một nút nhấn bằng điện thì quan sát này vĩnh viễn trở thành chiến lược kinh doanh của ông: công nghệ có khả năng tạo ra kinh doanh. Nó phải phục vụ từ xã hội đến nhân viên của mình.
Điều này làm Watson tức giận nhưng đồng thời tự tin là mình có thể kiếm nhiều tiền hơn mình tưởng. Nhà lý thuyết quản trị hiện đại này nhớ lại với US Today năm 2003: Nó xuất hiện khắp mọi nơi trong các ấn phẩm của IBM.
Chúng ta sẽ không bao giờ quên giá trị của thời gian mà chúng ta có được. Trong khi đó, thú sưu tầm của ông lại là ô-tô. IBM 701 đã chứng tỏ những bước đi ngoạn mục của tập đoàn thông qua khả năng thu nhỏ kích thước của nó.
Người khổng lồ đang ngã khuỵu. 1971 rời khỏi IBM sau cơn đau tim, trao quyền lực lại cho T. Các cạnh tranh nội bộ bị mất mục tiêu và tự biến mất.
Watson tin rằng: Mọi rắc rối đều có thể giải quyết nếu người ta chịu khó suy nghĩ. Cũng giống như Watson đã nhanh chóng đẩy công việc kinh doanh máy tính đục lỗ thành một thị trường và là thị trường quốc tế, thì nay, Gerstner đã nhanh chóng nhảy vào thương mại điện tử - dựa trên cuộc cách mạng Internet. Tất cả mọi người trước khi đi làm việc chính thức đều phải đến trường học của IBM một quyết sách được Watson thực hiện rất sớm ông mở trường từ năm 1916, hai năm sau ông nắm quyền điều hành CTR.