Xnx Vn

Những bà dì dam dang của tôi

  • #1
  • #2
  • #3
  • Hơn nữa, một sinh viên đã nghỉ học non một năm và không có nề nếp. Căn nhà chắc sẽ trầm đi. Con còn đau mắt đau đầu không? Tôi: Im lặng.

    Rồi sẽ quên con đường mình muốn đi, quên cái mình thực sự muốn dành cho người thân, quên cách hiểu nỗi đau của người khác. Khi đi trên đường, chính giữa dòng âm thanh, bạn va đập với chúng nhưng không cảm thấy khó chịu gì. Những đôi mắt nhìn vào những điểm khác nhau.

    Hồn nhiên đến đáng thương. Bạn mới khai thác được một phần nhỏ của mình. Ta cõng nàng đi trên sóng.

    Ta cõng nàng đi trên sóng. Mọi người dưới nhà vẫn gọi: Ngheo! Ngheo! Bao nhiều năm ở thành thị rồi mà quanh năm vẫn chiếc quần lụa đen và áo bà ba.

    Chỗ còn lại trong tủ thì không nỡ giết. Dù sao họ vẫn là bố mẹ tôi dù họ không đặt niềm tin vào tôi (dẫu một đứa con bao giờ cũng khao khát điều đó). Cũng có thể là khuôn mặt cũ.

    Nhưng mà buồn… Ờ, thì cho buồn một tí. Một thế giới tuyệt vọng tạo nên những sinh vật hiện sinh ấy. Chưa đến tuổi để vô vi vô vị.

    Hoặc… Nói chung vậy thôi. Nàng nằm dài trên chiếc giường trắng thoảng hương hoa nhài. Cái tục thường chỉ hay khi được chắt ra từ tâm hồn không tục, không dành để xiểm nịnh, bợ đỡ đời sống vốn đầy tục tĩu của số đông.

    Chỉ khổ chị sức yếu, suốt ngày ốm đau mà phải học tập liên miên. Nhưng một đứa trẻ thì không có được tiếng nói của mình trong xã hội đầy bon chen, tự phụ và thiếu tôn trọng này. Nên ta đành phải làm một thằng đàn ông với giọng ồm.

    Nhưng để có được những bước đi đầu tiên của một đứa trẻ bị buộc (hoặc tự buộc) vào mình thứ nặng hơn cơ thể nó nhiều lần, ta đã phải vắt hết sức. Đơn giản là vì trong lòng không còn cảm giác chắc thắng như ở những trận trước, ngay cả lúc bị gỡ hoà 3-3 khi gặp Malaysia. Có thể chúng đem lại thêm sự hoang mang.

    Vậy nên, tôi, một người có chút đạo đức nói thật lòng mong muốn của bất kỳ một người có đạo đức nào rằng tôi muốn nhân loại hạnh phúc và có phấn đấu vì điều đó thể nào cũng bị tương ba chữ ấy vào mặt. Tôi định kiến và chủ quan quá chăng? Thù dai quá chăng? Sau khi cô ta không duyệt cái đơn xin nhập lớp sau thời gian bảo lưu của mình. Ông bà tôi, bác tôi, bố tôi cần nghỉ.

    THỂ LOẠI: Viet69
    TAG: vú to

    Phim liên quan

    THỂ LOẠI KHÁC
     Sitemap