Họ coi những nghĩa vụ, chuẩn mực tất nhiên như trời định. Tôi hy vọng việc sớm nhìn nhận ra điều này sẽ làm chúng ta hành động cùng nhau sớm hơn để loại bỏ dần sự ngu dốt cho nhau. Nó không nên phá hoại khi lí trí của nó vẫn kiểm soát được hành động, không nên choảng nhau với những thằng vớ va vớ vẩn.
Nếu muốn mang vào thì cho nước vào bịch nylông. Đó là một sự chuyển đổi quan trọng. Tôi không đòi hỏi gì cho mình, không than vãn về nỗi khổ đau của mình; nhưng khi tôi vẫn chẳng gột rửa được cái cội nguồn chia sẻ và đùm bọc của con người, dù có là một thằng đàn ông bất khuất, tôi vẫn là một kẻ hèn…
Tóm lại, biết mình sẽ không ân hận nhưng vẫn còn chút cảm giác muốn nói một lời xin lỗi trong lúc này. Bác lại bảo: Cấm tiệt đi đá bóng. Tôi bỗng không thấy xấu hổ khi mình khóc.
Theo thói quen, bạn thi thoảng đoán xem họ sẽ phản ứng thế nào khi biết những việc bạn làm. Vì thế, bạn chỉ chơi với chúng thôi. À, túi táo để trên bàn, anh mang về làm quà cho chị và các cháu.
Hết xe này đến xe kia khoe giọng hát của mình trong cuộc thi ngoài trời. Tôi đã ngồi đây nhiều lần, nhìn phát chán. Và khi đứng trước một phiên toà xử tôi về tội giết người dã man, tôi sẽ nói những kẻ bị tôi giết, chúng không phải là người.
cho anh đi một bài thơ - mà em viết lúc bơ vơ thật lòng - độ này trời đến là trong - mây tan vào nắng gió cong miệng cười - cho anh đi một lần người - kẻo suông trời đất đẹp tươi như vầy - không em đừng có đến đây - mà em cứ thả lên mây nỗi buồn Chúng ta càng chứng tỏ sự ngu dốt của mình khi tự ái vì bị xúc phạm trí thông minh mà mình không có). Còn lại, có bao giờ bạn thiên tài được với mình đâu.
Mọi người dưới nhà vẫn gọi: Ngheo! Ngheo! Chúng tôi, dòng họ chúng tôi rất cứng đầu. Bạn chợt muốn có cái máy ảnh bên cạnh để chụp.
Thiếp đi với bàn tay nàng run rẩy trên ngực… Sách cũ thì cũng đừng xé chứ. Bạn cũng đang ganh đua với họ.
Tiếc là không còn gỉ mũi để ngoáy. Nhà văn bỗng thèm nụ cười trong im lặng của nàng. Bác không biết, buổi sáng tôi thích yên tĩnh một mình, ngồi lặng điều chỉnh cơ bắp đau nhừ, và không bị soi.
Người bảo nghệ thuật là giản đơn. Một người theo ngành y không còn hành nghề bằng lòng nhân ái. Thử tiếp đến máy chạy, máy leo núi.