Một ánh nhìn đôi khi cũng chạm tới trái tim… như chơi! Bởi thế, bạn ạ, đừng bao giờ lãng phí quên đi cái cửa sổ này khi đang trò chuyện. • Họ biết cảm thông và chia sẻ, đặt mình trong hoàn cảnh của bạn để hiểu hơn những gì bạn nói. Trong tâm trí không tỉnh táo này, làm sao biết nên hay không nên nói những gì.
Cho dù ở bất cứ tình huống nào đi nữa, phái nữ cũng không được phép đi trước phái nam. Bạn sẽ tiến xa hơn nếu để người ta hiểu bạn nhiều hơn. Tôi mơ màng ngó cái đồng hồ, đến rồi, 9 giờ 30.
Chẳng có gì ngạc nhiên khi điều ngược lại cũng nhiều phần đúng. Hãy thể hiện sự nhiệt tình, lòng hăng hái của bạn đối với công việc. Tôi tiếp tục: Butte Montana là thành phố có tỉ lệ phạm pháp thấp nhất ở phương Tây.
Bạn có thể hiểu nhiều hơn về ứng viên, điều này rất cần thiết. Ông ta là người nói đầu tiên ở bữa tiệc. Có người còn dùng những tiếng lóng và cho rằng vậy mới thời thượng, mới oai.
Tính hài hước luôn được hoan nghênh trong các cuộc trò chuyện. Chẳng có gì ngạc nhiên khi điều ngược lại cũng nhiều phần đúng. Dù là người nổi tiếng, cũng đừng cho rằng mọi khán giả đều biết bạn.
Nếu có một điều ước, tôi chỉ ước gì được nằm thẳng cẳng xuống một cái giường và ngủ. Đừng giải thích hoạt động của con chíp điện tử trong cái lò nướng bánh hiện đại như thế nào. Đừng nghĩ rằng việc nêu ra một câu hỏi thông minh là đủ, còn phải lắng nghe câu trả lời của họ và sau đó biểu lộ thái độ lại ngay.
Tôi nghĩ rằng chỉ có Joe cha mới biết phần còn lại của câu chuyện. Trong bữa tiệc sinh nhật lần thứ sáu mươi của tôi (bữa tiệc mà mấy người bạn tôi đã gọi là Kỷ niệm lần thứ năm mươi cái ngày Larry King tròn mười tuổi!), chúng tôi đã cùng nhau ôn lại những tháng ngày thơ ấu dấu yêu ở Brooklyn. Càng tệ hại hơn khi ai đó chia buồn rằng: Bi kịch làm sao, đau đớn làm sao, hay Đây quả là một mất mát khủng khiếp.
Có thể bạn không phải là các luật sư trong phòng xử án, nhưng bạn hoàn toàn có thể học hỏi ít nhiều ở họ. Tôi vẫn còn nhớ lúc đó tôi đã nhủ thầm rằng có lẽ tôi đã nhầm, rằng tôi chỉ là một kẻ ba hoa chích chòe ngoài phố chứ đâu có giỏi giang gì. George Burns đã kể cho tôi nghe một câu chuyện rất buồn cười:
Tôi dám đánh cược bạn sẽ nói rằng: Cái gã khù khờ này mà là Larry King ư?!. Rogers kể chuyện này trong một buổi thảo luận những chiến lược cho doanh nghiệp. Nó từng bắt chước anh từ lời ăn tiếng nói cho đến sở thích.
Nhưng khốn nỗi, lúc ấy Jack không có 2,5 đô la để trả hóa đơn tiền điện thoại. Khi ấy tôi đã rời khỏi Brooklyn và ở nhờ nhà một người chú, chú Jack. Sau cùng tôi hỏi anh một câu quen thuộc mà người ta thường hỏi nhau khi nói về cha mẹ: