Một nhà chính trị trước nhất phải nhớ tên những cử tri. Bạn cho rằng tôi nói quá ư? Thì đây, xin bạn nghe những lời chí lý sau này của giáo sư William James, một nhà tâm lý có lẽ có tài nhất của châu Mỹ. Lawes, giám đốc khám Sing Sing, công nhận rằng những lời khuyến khích có nhiều kết quả rất tốt, cả với những tội nhân chai nhất.
Lần này thì ''bị" rồi. Trước hết đừng nói đến những vấn đề riêng của mình, tốn công vô ích. Tại sao người khác quan tâm tới bạn trong khi bạn không quan tâm tới người ta trước? Xin bạn cầm cây viết chì và trả lời câu hỏi đó trong hàng bỏ trắng dưới này.
Người mướn nhà luôn luôn kêu nài. Đó là lỗi đầu tiên của hãng. Sau này người đó có hiểu rằng câu trả lời "không" đó là vô lý, cũng mặc! Người đó không thể đổi ý được, vì lòng tự ái của họ.
Cho nên tôi tự tiện lại hỏi ý kiến ông. Vì quen giấu tình cảm của mình, chị đứng thừ ra một lúc, câm như hến và trơ như đá. Các bạn đọc tới đây đã nhiều rồi.
3- Một nụ cười chỉ nở trong khoảnh khắc, nhưng có khi làm cho ta nhớ tới suốt đời. Trái lại, trong câu chuyện của bà, bà thường lầm lộn buồn cười về sử ký hay văn học sử. Rồi ông khen không ngớt miệng: "Thiệt tuyệt; chỉ cần ấn cái nút là xe chạy, chẳng khó nhọc chút chi hết.
Một hãng lớn nọ, chế dầu thơm phái ông James B. Trước khi cưới bà, ông làm vui lòng bà là một sự lịch thiệp; sau khi cưới rồi, nó là một sự cần thiết và một bảo đảm cho hạnh phúc trong gia đình. Những sách ông viết về nó được hoan nghênh nhiệt liệt và dịch ra mười hai thứ tiếng.
Có cả hàng ngàn người bán dạo, lang thang khắp phố phường, mỏi mệt, thất vọng, lương ít. Không bao giờ chúng ta dám nghĩ tới chuyện ngắt lời một ông khách sơ giao và bảo ông: Nhưng anh dằn lòng, không mạt sát lại những kẻ đã xử tội anh, mà nói:
Khi ngồi bàn ăn sáng, tôi hớn hở chào nhà tôi. Von Bulow tự nhún để khen ngợi, biểu dương Người, và Hoàng đế đại xá cho hết, vui vẻ truyền: "Trẫm và ngươi không nên rời nhau. Ông Adamson nhiệt liệt khen ông đã biết dùng tiền.
Ông lại gần họ, đưa cho mỗi người một điếu xì gà rồi nói: "Xin anh em vui lòng ra ngoài kia hút". Người đó ghét ông tới nỗi đã có lần công kích ông trước công chúng trong một bài diễn văn. Chàng nói: ''Tôi được nhờ nhà tôi nhiều hơn là được nhờ những người khác.
Chị đó dâng ông một miếng bánh mì bột bắp. Ông ấy thú: - Ông nói có lý. - Dạ, ông cộng 22 độ với 24 độ, ông sẽ được là 46 độ.