Và bởi vì tôi biết cách đạt được điều đó nên nhà vua đã yêu cầu tôi truyền dạy cho tất cả các bạn. Những ngưới bán lẻ thì mang hàng hóa đi khắp nơi rao bán. Điều may mắn là trong suốt thời kỳ tồn tại lâu dài của mình, Babylon không sản sinh ra các vì vua tham bạo có ước vọng chinh phục toàn thế giới.
Qua phút mừng rỡ ban đầu, mặc dù được ngồi trên lưng lạc đà trở về nhà ông Nana-naid, ông vận không sao thoát khỏi lo lắng. - Vậy ông nội của cháu không hề cho cháu biết, ông đã từng là một nô lệ sao? Nhớ đừng uống hết nước và ăn hết thức ăn trước khi về đến xứ sở của cậu đấy!
- Tại sao cháu lại tin tưởng vào sự hiểu biết của ông chủ lò gạch trong việc chọn mua những món đồ trang sức? Cháu có thể đến hỏi người thợ làm bánh mì về vị trí của những ngôi sao không? Không! Chắc chắn là cháu chỉ nên đến hỏi các nhà chiêm tinh học mà thôi, nếu cháu là người biết suy xét. Anh chẳng còn hơi sức để phân minh với Dabasir: Bởi vì đã từ lâu, Arad Gula chỉ làm ăn cùng với ông chủ của mình, bây giờ nếu tách riêng ra, ông ấy cảm thấy lo sợ và không đủ tự tin.
Mười năm trước, khi con bước vào tuổi thành niên, cha đã khuyến khích con sống độc lập và trưởng thành như những thanh niên cùng độ tuổi của mình, thay vì cứ ỷ lại, sống bám vào sản nghiệp của cha. Về sau tôi lại tin rằng, đó là do trí não đần độn của mình. - Những kẻ đó muốn nói gì khi bảo nhà vua đang chờ chúng ta trên các tường thành?
Đó là một bài học khôn ngoan và rất cần thiết cho trường hợp của tôi bây giờ. Anh đã nhắc cho tôi nhớ là tình cảnh của chúng ta vẫn còn tốt đẹp hơn họ rất nhiều. Nói xong, ông Algamish lại nhìn thẳng vào mắt tôi và không nói thêm gì nữa.
Tôi đã phải làm lụng vất vả, tính toán cẩn thận và tích lũy trong một thời gian dài mới có được số vàng đó. - Nếu cậu bằng lòng để thời gian trôi qua và không chịu nỗ lực tìm cách để trả nợ, thì chứng tỏ linh hồn của cậu là linh hồn của một kẻ nô lệ. Tôi có thể chắc chắn rằng, các bạn hầu như không thể đáp ứng được tất cả những ham muốn của bản thân mình.
Hãy nhìn vào những người già và đừng quên rằng đến một ngày nào đó, bạn cũng sẽ già yếu như họ. - Con trai à! – Cha tôi bảo. Cuối cùng, con đã thất bại một cách thảm hại và mất gần như toàn bộ số vàng của mình.
Bà không ngờ đứa con trai của mình đã phải chịu nhiều khổ cực, vất vả như thế. Ta hoàn toàn đặt niềm tin của mình vào ông ấy. - Vậy cháu đã làm gì với số tiền đó?
Nếu đúng như thế, tôi rất muốn bán cho ông toàn bộ bầy cừu béo tốt của tôi. - Sự thật ông Arkad Gula là một nô lệ khi còn ở Babylon. Những hình ảnh của quá khứ bỗng hiện lên trong tâm trí Sharru Nada.
Cuối cùng, nhờ sự giúp đỡ một đoàn thương nhân tốt bụng, anh ta mới trở về nhà được. Tất cả đều được tôi cất giữ cẩn thận trong cái hòm này. Đó là vì họ đã không đánh giá đúng năng lực của mình.