“Các bạn đang ngồi trên một mỏ vàng. Jobs tham gia lớp của thầy McCollum chỉ một năm thay vì ba năm như yêu cầu của khóa học. “Chúng tôi không có khả năng.
ông đã thất bại nhưng vẫn rất tham vọng. Một lần nữa, ông kết thúc bài thuyết trình của mình bằng một slide mô tả điểm giao nhau giữa Đường Khoa học Xã hội và Đường Công nghệ. Chính ông đã thuyết phục được Jobs tin rằng có tồn tại cái gọi là sự giác ngộ và nó có thể đạt được.
Cannavino không cam kết thực hiện điều gì và sau đó cũng chẳng gọi lại cho Jobs. "Mỗi lần tôi muốn thiết kế một cái gì đó khá khẩm, Steve sẽ tìm ra cách để kiếm tiền cho chúng tôi", Wozniak nói. Vì thế, cuối cùng nhân viên bán hàng trở thành người điều hành công ty.
Jobs nói gần như than vãn “Reed không hiểu điều đó”. Hai trong số các y tá đến từ những thành phố nhỏ thuộc Mississippi, và họ đã trở thành những người mà Jobs yêu quý. “Tôi phải viết ứng dụng đó thật nhanh bởi vì có một bài quảng cáo về Apple II trên tạp chí đã đưa ra hình ảnh một ông chồng đang đứng ở bàn ăn trong bếp nhìn màn hình Apple, lúc đó đang hiển thị bảng niêm yết giá cổ phiếu.
Anh ta để râu một nạm, rất thưa. Andy Hertzfeld, người đã làm việc với Jobs tại Apple vào đầu những năm 1980, là một trong số ít những người vẫn giữ được mối quan hệ gần gũi với cả Brennan và Jobs, ông nhận định “Câu hỏi lớn nhất về Steve là tại sao đôi lúc ông ấy không thể kiểm soát bản thân khỏi việc cư xử tàn nhẫn và nguy hiểm với một số người”, ông này nói. Nó gây ra sự “diệt vong” đối với tính gọn nhẹ của iPod cũng như sự thanh mảnh thuận tiện của Razr.
Nếu con muốn nhìn thấy cha nhiều hơn, con nên chuyển tới đây. Tôi cảm thấy hơi lạ về điều này", ông đã tặng bà máy vi tính nhưng lại không tặng một chiếc váy, thậm chí khi ông mang hoa tặng bà, ông còn khẳng định với bà rằng chúng là số hoa còn sót lại từ một sự kiện ở công ty. “Tôi thấy tự hào hơn bao giờ hết khi tôi ở Pixar,” ông nói.
Đến khi họ dọn dẹp lại căn phòng, Jobs bắt đầu hướng sự chú ý đến những gì cô đang mặc. Một bức chân dung Jobs đang tự mãn cười khẩy, chiếm trọn trang bìa. Tôi không muốn thương lượng.
Tối hôm đó Jobs đưa đội Macintosh của mình đi ăn tại quán Café Nina ở Woodside. “Một lần, tôi để chất nổ ở dưới ghế của cô giáo, cô Thurman và khiến cô sợ đến thót tim”. Tuy nhiên, vẫn còn chút căng thẳng trong sắc lệnh của Apple rằng người sử dụng sản phẩm của họ không nên để mắt tới các phim hoạt hình chính trị gây tranh cãi hay văn hóa phẩm đòi trụy.
Buổi chiều hôm đó Jobs gặp John Markoff của tờ New York Times. Tôi không thể nói gì, thực sự không thể, tôi đã quá kiệt sức. Gassée là một trong số ít những người đã chống đối lại Jobs thành công trong cả chuyến đi.
Người đồng sáng lập Pixar và sau này trở thành giám đốc Disney. ông nói tiếp “Tiếng Anh của ông ấy thật tệ. Họ đôi lúc cũng tranh luận về việc liệu Jobs có nên chú tâm hoàn toàn vào việc theo đuổi những giá trị tâm linh không, nhưng Kobun thì có quan điểm ngược lại.