Tôi nghĩ rằng chỉ có Joe cha mới biết phần còn lại của câu chuyện. Đừng chải chuốt câu văn bóng mượt mà sáo rỗng. Dĩ nhiên trong một bữa tiệc thật đông đúc thì sẽ không ai trách nếu không thấy bạn quay trở lại.
Nhưng này, ý tôi không phải là lúc nào bạn cũng lôi mọi bí mật riêng tư, hay mọi chuyện lớn bé của mình ra kể cho người ta nghe đâu nhé. Tháng giêng năm 1994, một tối nọ nơi hành lang khách sạn Beverly Wilshire (Los Angeles), Al Pacino, Walter Cronkite, vua bóng đá Pele, tôi và một số người khác đang nói chuyện với nhau, chỉ một vài giờ sau một cơn động đất. Khi quá khắc sâu, lo lắng về một điều gì đó nghĩa là ta đang mang một nỗi ám ảnh.
Cha đã mất ba năm về trước. Đừng ngại tự đặt ra những câu hỏi khó, những chất vấn mà người ta có thể hỏi. Stevenson có một giọng nói nghe cứng cỏi và một đôi mắt linh lợi.
Anh chàng Larry trong tấm gương kia cũng hoạt bát và đẹp trai…y như tôi vậy, bởi thế chúng tôi trò chuyện rất ăn ý và thoải mái. Năm kế nữa cũng không nốt… Rõ chưa? Các cậu đã làm một chuyện tồi tệ nhất mà tôi từng thấy ở cái trường này. Đó cũng là lời khuyên cuối cùng tôi dành cho bạn.
Ở những thời điểm cuộc trò chuyện đang kéo dài lê thê để khơi ngòi cho một đề tài mới hấp dẫn. Nhưng nếu cô ấy nói: Ồ, tôi chẳng biết gì về Mike Tyson cả, sao hắn không được đấu nữa vậy?, điều này có nghĩa là bạn cần kể qua loa sự việc, nói đôi chút suy nghĩ của mình rồi nhanh chóng bắt sang một đề tài khác là vừa. Thật đáng tiếc! Điều này chấm hết đề tài của bạn, và có thể chấm hết luôn cuộc trò chuyện.
Đây chính là sự khôn khéo và nhạy bén của bạn. Như vậy, chọn đề tài để nói là một điều rất quan trọng. Sự nhấn mạnh này có hai tác dụng.
Nó đã hoạt động trong sạch hơn bất cứ ngành công nghiệp nào khác từ một trăm năm nay, cho đến giờ phút này. Bí quyết của tôi khi phỏng vấn các khách mời trong chương trình là gì? Thứ nhất, như tôi từng nói, lắng nghe là yếu tố quan trọng hàng đầu. Hãy nhớ rằng người ta đến đó để nghe bạn nói, không phải để nghe bạn đọc.
Cái chính là nó sẽ giúp bạn nói một cách tự tin và hiệu quả. Henry Kissinger người dùng cả đời mình để nghiên cứu về ngôn ngữ nói rất coi trọng nguyên tắc này. Sau khi cho tôi biết giờ nào, ngày nào và tại đâu, ông hỏi: Anh sẽ nói về đề tài gì?
Trong ký ức của tôi, Bob luôn là một con người lịch lãm, tài ba và có óc khôi hài. Những người hùng biện hay nhất, những nhà đàm phán giỏi nhất, những con người tuyệt vời nhất, tất cả đều có lúc mắc lỗi lầm. Dĩ nhiên thầy cũng để chúng tôi được tốt nghiệp ngay trong năm đó.
- À, theo anh thì lối diễn của John Huston và John Smith khác nhau như thế nào? Với tôi, ngôn ngữ điệu bộ cũng giống ngôn ngữ nói vậy. Nếu vấn đề không phải ở bạn mà ở ông ấy, tôi nghĩ tốt nhất bạn nên đi tìm một công việc mới.