Đó là cách duy nhất chứng tỏ rằng Morgana đã dối ngươi. Khi cha tôi mất đi, tôi thay ông quản lý nó. Tôi đã làm việc say mê với tất cả tâm huyết để có được ngày hôm nay và tôi tự hào với những gì mình đã đạt được.
First News trân trọng giới thiệu đến bạn đọc Việt Nam cuốn sách kỳ diệu này. "Nếu không có Cây Bốn Lá thần kỳ cho ta thì cũng sẽ không có cây nào cho hắn cả. Không ai nghĩ là sẽ tìm thấy cây bốn lá ở đấy.
- Ta còn đang suy nghĩ. Chưa bao giờ có một cái cây bốn lá nào mọc trong khu rừng này cả, thậm chí chỉ là một cây ba lá cũng không. - Ta không phải là một hòn đá biết nói.
Nói cho cùng thì mọi việc cũng đâu có dễ dàng gì. Bỗng nhiên một giọt nước mắt lăn dài trên gương mặt khắc khổ của Jim. Sid nằm đó ngắm nhìn mảnh đất nhỏ mình vừa mới vun xới.
Đã lâu lắm rồi ông không biết thế nào là mùi vị của niềm vui, thành công hay hạnh phúc. Không đơn giản như ngươi nghĩ đâu. - Ta sẽ nói ngắn gọn thôi - Nott trả lời - Ta được biết là trong vòng ba ngày nữa tính từ ngày hôm nay, một Cây Bốn Lá thần kỳ sẽ mọc trong khu rừng này.
- Tôi đã suy nghĩ rất nhiều trên đường từ khu rừng Mê Hoặc về đây. Ông thở phì phò tức giận: Ta chắc là ông biết mà.
Sid phóng ngựa về đến lâu đài vào sáng ngày hôm sau. Đừng làm mất thì giờ của ta. Chưa bao giờ có một cái cây bốn lá nào mọc trong khu rừng này cả, thậm chí chỉ là một cây ba lá cũng không.
Biết đâu từ đỉnh cao chót vót ấy chàng có thể tìm thấy những việc cần làm thì sao? Những tán lá dày đặc tầng tầng lớp lớp phủ lên nhau khiến ánh nắng mặt trời không thể nào xuyên qua được, vì thế quanh năm khu rừng trông thật u tối ngay cả lúc ban ngày. Ở độ tuổi sáu mươi, sau bao thất bại đắng cây và tuyệt vọng, ông vẩn nở được một nụ cười hồn nhiên.
Sid vội vàng leo xuống núi chạy thẳng tới mảnh đất của mình. Vì chàng đã làm tất cả những gì chàng cho là cần thiết nên điều không ngoan bây giờ chính là tìm xem có việc gì còn bị bỏ sót hay không. - Xin ngài đừng tức giận! Có phải là ngài nói rằng chưa từng có một cây bốn lá nào mọc trong khu rừng này phải không ạ?
Nhưng nếu vậy thì đó không phải là một sự may mắn thật sự rồi. Max kiên nhẫn nói tiếp trong khi Jim vẫn lơ đãng nhìn đâu đâu: Dù rằng điều đó chẳng dẫn anh tới đâu nhưng ít nhất nó cũng làm anh bình tĩnh trở lại.