Dorothy Dix còn nói: "Sự thực hiển nhiên nhất, nhưng ngược đời nhất, chính là chỉ có người trong nhà, thân cận nhất mới nói với ta những lời nhỏ mọn, tục tằn, độc ác nhất". Các em đã cho tôi một bài học mà tôi sẽ ghi nhớ suốt đời. Hồi đó cháu 19 tuổi, mới ở trường ra, nghĩa là không có một chút xíu kinh nghiệm nào về thương mãi.
Trong máy truyền thanh, một nhà buôn kể một cuộc thi võ tưởng tượng, giữa một món hàng của nhà đó với một món hàng của nhà khác, mà làm cho những nhà đại lý phấn khởi lên được. Tại sao người ta nhãng bỏ khoa tâm lý thực hành như vậy mà nhồi biết bao những môn vô ích khác. Chính là văn sĩ Anh Charles Dickens.
Một lát, thấy nóng quá, lão già lau mồ hôi trán và cởi áo. Bữa tiệc đó hỏng là lỗi tại đầu bếp chứ không tại tôi. "Giám đốc phòng giữ gìn máy móc".
ở trường, không có cuộc tranh biện nào mà tôi không có mặt. Nhiều năm trước, một khách hàng giận dữ bước vào văn phòng ông J. Nhưng họ mắc phải cái lỗi thông thường là chỉ nghĩ tới cái họ muốn.
Điều đau lòng là nhiều khi những kẻ không có chút chi đáng tự kiêu hết lại khoe khoang rầm rộ để che lấp những thiếu sót của họ, khoe khoang tới nỗi làm chướng tai gai mắt người khác. Tôi bảo: "Này, anh Emile. Vì lẽ đó nên tôi phải nhờ cậy ông giúp tôi trả lời câu hỏi đó.
Tôi thành công nhờ thái độ nhũn nhặn, thân mật, hiểu biết của tôi". Nhà thương đó muốn mở một phòng chiếu quang tuyến tinh hảo nhất trong nước Mỹ. - Dạ, ai cũng muốn như vậy hết.
Mới đầu, hạnh phúc của ông bà đầy đủ quá, hoàn toàn quá, đến nỗi có khi cả hai đều quỳ gối, cầu xin Thượng đế gìn giữ họ trong cảnh thần tiên đó. Chỉ đã đủ kiểu xe mà khách hàng chẳng vừa ý chiếc nào hết: xe này hở quá, xe kia kín quá, chiếc thì cũ quá, chiếc thì mắc quá, chiếc quái nào cũng mắc quá. Giám đốc phòng thương vụ Ken R.
và ta nên thi hành những phương pháp của đại tá House. Trong lúc điểm tâm cha lại khiển trách con nữa: con đánh đổ sữa, con nuốt vội mà không nhai, con tì khuỷu tay lên bàn, con phết bơ lên bánh nhiều quá. Ông suy nghĩ vài ngày nữa, tới cuối tháng đi.
Tôi cũng biết đó là một sự khó khăn. Chị Nellie muốn xứng đáng với lời khen của bà chủ. Có lần tới kỳ diễn thuyết, người ta thình lình cho tôi hay rằng tiến mướn phòng tăng lên gấp ba giá cũ.
Phải đặt vào chỗ đó một người cương quyết, gang thép mới được. "Đuổi người làm công, không phải là một cái thú. Nhưng chúng tôi phải thú rằng điều đó khó thi hành lắm, khi xe cam nhông của ông tới vào cuối giờ làm việc buổi chiều, như ngày 10 tháng 11 vừa rồi.