Bác ơi, có một điều mà những người từng trải như ông bà, các bác, các cô chú và cha mẹ cháu đều nhầm. Ừ nhỉ, sao bạn lại làm thế nhỉ? Bạn thu thập đủ thông tin để viết rồi chăng? Bạn biết điệp khúc đến đây là lặp lại chăng? Hay bạn bỗng quên sự hiện diện của tất cả xung quanh? Bác lại theo xuống: Thức ăn bác để trong chảo, nồi cơm phải cắm lại cho nóng. Rồi đau và chấp nhận đau.
Nó dẫn đến những hành động đầy cảm tính khi cần lí tính và ngược lại. Gấu thì luẩn quẩn bên những khúc cây. Chợt thấy một khoảng xanh cỏ cây khá đẹp giữa cái bệnh viện xập xệ này.
Bạn hát hoặc tiếng động cơ của bạn át đi âm thanh phố phường bủa vây. Là người thì nên thế. Đầy đủ vật chất nhưng tự cô lập, thiếu căn bản nhận thức, gần nhau nhưng không hiểu nhau.
Nhưng là lợn thì rất hay tự hào. Đứng dậy tại chỗ, uốn éo nhún nhảy theo điệu nhạc trong máy vi tính, đơ đỡ. Và nghĩ rằng đâu là lí trí đâu là trái tim khi mình vừa rung động vừa nhận thức được nó.
Cho thì thôi nhưng nhận thì không phủi tay được. Sea Games này nhà tôi cũng định đi xem với nhau. Trước đó, nó có làm một cái hoạt động gì đó ở trường.
Họ không bị đòi hỏi làm những người mở đường nhưng họ cần là những người dám phá bỏ sự trì trệ của mình. Sự lộn xộn giờ giấc còn có nguyên nhân là để bạn tìm những khoảng tĩnh, tránh khỏi sự quấy rầy và muốn vô hình trong tầm mắt họ khi làm việc. Cuối mùa lại ra đợt mới.
Chỉ khi ta gặp họ, ta mới hiểu họ là ai. Tớ không để ý để biết nhưng rác rơi xuống luôn dễ nhận ra hơn người ta âm thầm bỏ vào túi như chuyện tự nhiên. Nếu không chứng tỏ được bản lĩnh, bạn sẽ rơi xuống vực.
Như một con người từng trải, ông không thở phào nhẹ nhõm Bác ta cũng sẽ trắng bệch, hoảng loạn theo. Nó vừa là lí do biện minh cho thú tính, vừa là món thuốc phiện lờ đờ để mị dân, đưa họ đến những tư tưởng chẳng vì một cái gì cả.
Nhủ cố nhớ mà viết lại những đoạn thú vị. Bạn sẽ thôi ngạc nhiên khi nhận ra đó là sức mạnh tinh thần của đam mê. Để đỡ tình cờ lặp lại.
Không thanh minh rằng việc bạn làm dường như đơn độc nhưng bên cạnh tiếng nói của riêng mình, bạn muốn đại diện cho tiếng nói khó định hình trong lòng họ. Cái mà tôi nghĩ chỉ là một nền tảng cơ bản mà một thế hệ mới cần có. Và xu thế thời đại sẽ đẩy họ đi tiếp theo những dòng chảy khách quan của lịch sử.