Kẻ thù dữ tợn nhất về chính trị của Disraeli là Gladstone. - Phải, điều đó đúng - ông ta công nhận. Thật vậy, chúng ta ai cũng khát khao được người khen ngợi và quý mến, nhưng chúng ta rất sợ lời nịnh hót.
Xin các bạn nghe chuyện ông J. Bạn muốn kêu món gì thì kêu, ăn xong rồi, bạn tính tiền lấy, rồi khi ra, đem lại quỹ trả. Phương pháp đó tuy kém kín đáo, nhưng tâm lý thật sâu sắc.
Lần sau lại, tôi không mất công đưa con số và dẫn chứng làm chi. Không ai nhớ ông đã làm gì, nhưng người ta thấy bà Lincoln trong lúc cơn điên lên đến cực điểm, liệng một tách cà phê nóng vào mặt chồng, ngay lúc đông đủ các khách trọ khác. Ông Wesson nghe lời, ba ngày sau trở lại, vâng theo chỉ bảo của nhà chế tạo, về nhà vẽ theo ý ông ta.
Nhưng sáng nay, ông hội trưởng của chúng tôi đã nghiên cứu với tôi những tờ báo cáo về kết quả cuộc tuyên truyền trước và cậy tôi cho biết cuộc tuyên truyền đó đã giúp cho hội tăng gia được số hàng bán là bao nhiêu. Phần nhiều những người đã thành công thích nhớ lại những khó khăn buổi đầu. Nó dẹp được những làn sóng thù nghịch bao vây ông, đang muốn nhận ông xuống và làm cho một số đông thợ theo ông.
Dù hàng của ông tới giờ nào đi nữa thì chúng tôi cũng rất vui lòng nhận và gởi đi mau chừng nào hay chừng đó. Chăm chú nghe một người khác, khác gì nhiệt liệt khen họ. Đời sống trong những quán trọ nhà quê đó không vui thú, cũng không đủ tiện nghi; nhưng sống như vậy, ông còn thích hơn là về nhà để thấy bà Lincoln với những cơn tam bành, lục tặc của bà ấy.
Tôi thích tưởng tượng cảnh Gladstone, cụ Thượng nghiêm trang nhất của nước Anh, mà cầm tay vợ, nhảy múa với bà trước lò sưởi, ca: Chồng rách rưới, vợ lang thang Buồn vui tranh đấu trên đàng cùng nhau. Họ sống bên nhau, như để trả một cái nợ tiền kiếp cho nhau vậy. Khi gặp chị phụ bếp Alice, ông hỏi chị còn làm bánh mì bằng bột bắp không.
Đứa nhỏ cao lên được vài phân, nở mũi, đáp: "Tôi muốn mua một cái giường". Ông ta cho mang lại nhà tôi liền và khoảng một tuần lễ sau, tôi cho người mang trả với một bức thư trong đó tôi tỏ ý cám ơn ông lắm. Khi đọc những thuyết của Einstein tôi sinh ngờ cả bản cửu chương là không đúng nữa.
Tôi biết một tiểu thuyết gia rất sợ làm phiền lòng những người thân, đến nỗi không dám để lộ ra nét mặt, những tình cảm của ông khi ông âu sầu, lo lắng. Chắc bạn đã được nghe người ta nói tới nó: tên nó là Caruso. Địa vị đó rất có lợi cho ông và ông quyết giữ nó.
Nhưng con cáo già đó cũng đã lầm lỡ; đáng lẽ là phải bắt đầu tự cáo những khuyết điểm của mình và ca tụng Guillaume II đã, thì ông đã lỡ tỏ trước rằng ông chê vua vụng dại không biết giữ gìn lời nói. Banh rổ là môn thể thao thích nhất của tôi mà tôi không có đủ bạn chơi. rồi việc đó nữa không.
Ông đem bộ đồ đó lại tiệm, phàn nàn với người làm công đã bán bộ đồ đó cho ông. Benjamin Franklin vì dùng nó mà làm cho một kẻ thù biến thành bạn thân suốt đời của ông. Xin các bạn nhớ câu này của Lincoln: "Ruồi ưa mật".